Sau khi Bạch Cẩm Sương gửi tin nhắn xong liền cất điện thoại đi, cô biết trong lòng mình cảm thấy khó chịu, cáu kỉnh với Mặc Tu Nhân là rất vô lý.
Thật ra cô cũng không muốn phát cáu với Mặc Tu Nhân, mà chỉ là nghĩ đến... từ đầu cuối sự trả thù của Sở Hạnh Từ cô và Mặc Tu Nhân đều biết chuyện, trong lòng cô cảm thấy khó chịu vô cùng.
Cô không biết rốt cuộc là mình đang nổi giận với Mặc Tu Nhân hay là giận chính mình, nói tóm lại là khi nhìn thấy dáng vẻ bây giờ của Thẩm Đinh Nhiên, trong lòng cô thật sự rất khó chịu, cực kỳ khó chịu.
Thẩm Đinh Nhiên vùi mặt vào đùi, ngồi trên ghế ở hành lang phòng cấp cứu, khóc rất lâu rất lâu, các bác sĩ và y tá trong bệnh viện đều biết tình hình của cô ấy, nên cũng không có ai tới quấy rầy cô ấy.
Bạch Cẩm Sương yên lặng ngồi ở một bên, lặng lẽ bầu bạn với cô ấy. Cô nghĩ, trước đây cô cho rằng mình không thể nào quản được chuyện của Sở Hạnh Từ và Thẩm Đinh Nhiên, cho nên cuối cùng bọn họ mới đi đến bước đường này.
Cô cũng không biết những gì mình làm trước đây là đúng hay sai, nhưng giờ phút này, cô vẫn rất áy náy và tự trách bản thân mình, cô muốn đồng hành cùng với cô gái đáng thương Thẩm Đinh Nhiên này. Thời gian từng giây từng phút cứ trôi qua, đến buổi trưa, Mặc Tu Nhân mua đồ ăn trưa đến. Anh ở đầu bên kia của hành lang phòng cấp cứu, gửi một tin nhắn cho Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166799/chuong-1078.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.