Buổi sáng Mặc Tu Nhân mở một cuộc họp, gần đến giờ ăn trưa anh nhờ Triệu Văn Vương đặt đồ ăn cho mình.
Anh vừa mới dặn dò Triệu Văn Vương xong thì nhận được điện thoại của Mặc Tố Nhiên. Trong điện thoại thái độ của Mặc Tố Nhiên so với lúc biết được Tần Minh Xuân mất tích không biết tốt gấp bao nhiều lần.
Đáng tiếc Mặc Tu Nhân đã nản lòng với bà ấy, anh lạnh lùng nói: “Có chuyện gì sao?”
Mặc Tố Nhiên mím môi: “Tu Nhân anh của con đã trở về, nếu như con có thời gian thì đưa Cẩm Sương và Bông Vải về nhà ăn một bữa cơm!”
Vẻ mặt Mặc Tu Nhân không thay đổi từ chối: “Không cần, chúng con cũng không muốn về nhà! Còn nữa đừng gọi Tần Minh Xuân là anh của con nữa, hiện tại anh ta đã không phải là anh của con nữa!”
Mặc Tố Nhiên nghe xong những lời này thì trở nên sốt ruột: “Tu Nhân mẹ biết hôm qua mẹ hơi sốt ruột nhưng mà mẹ thực sự lo lắng cho anh của con cho nên mới nói như vậy nên con đừng nóng giận, có phải là Cẩm Sương tức giận cho nên con mới nói chuyện với mẹ như vậy không?”
Mặc Tu Nhân nhằm hai mắt: “Mẹ đến khi nào thì mẹ mới động não suy nghĩ mọi chuyện, nếu như Cẩm Sương thực sự tức giận thì cô ấy cũng không biết dạy con nói chuyện với mẹ như vậy, mẹ hoàn toàn không hiểu rõ cô ấy, mẹ có thể đừng suy đoán ác ý về cô ấy được không, còn nữa nếu như mẹ thực sự muốn bảo vệ bí mật lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166784/chuong-1063.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.