Mặc Tu Nhân có chút dở khóc dở cười, anh không nhịn được liền véo tay của Bạch Cẩm Sương: "Đừng giận nữa, em yêu, anh thực sự không ngờ tới, em là vì chuyện này, nhưng mà... có thể giải thích!"
Bạch Cẩm Sương tối hôm qua bị Lâm Kim Thư và Tề Bạch Mai giảng giải một trận, bản thân cũng nói ra chuyện này rồi, trong long sớm đã không còn nhiều nỗi buồn như trước nữa rồi.
Cô không nhịn được nhìn Mặc Tu Nhân nói: "Anh lời này quả thực đúng là câu nói kinh điển của một tên cặn bã!"
Mặc Tu Nhân có chút không hiểu: "Cái gì? Trích lời nói của người đàn ông cặn bã?"
Bạch Cẩm Sương nhịn cười: "Anh có thể giải thích! Câu nói này, tra nam thường nói!"
Mặc Tu Nhân ngẩn người ra, không nhịn được bất đắc dĩ lắc đầu một cái, đáy mắt mang theo nụ cười nuông chiều: "Vậy em cảm thấy anh xấu xa không? Anh nói đều là sự thật, chuyện cô ta vào công ty, anh thực sự có biết chỉ có điều anh cũng không để ở trong lòng. Anh chỉ cảm thấy cô ở ấy dưới mắt của anh thì càng có thể dễ dàng quản chế, nếu như vụ tại nạn trước đây thực sự có liên quan đến cô ta, cô ta sớm muộn sẽ lộ ra sơ hở. Hơn nữa...cô ta chức vụ ở công ty, trong tình huống thông thường sẽ không nhìn thấy được anh!"
Bạch Cẩm Sương chớp mắt: "Cho nên anh là đang giải thích với em, cô ta muốn nhìn trộm cũng không có cơ hội sao?"
Mặc Tu Nhân nhíu mày, khóe miệng cong lên: "Em có thể nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166645/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.