Bạch Cẩm Sương nói xong, chớp chớp mắt cười với Mặc Tu Nhân, Mặc Tu Nhân lắc đầu, vẻ mặt cưng chiều.
Bạch Cẩm Sương phớt lờ Hứa Phồn Tinh, mỉm cười tạm biệt với Thẩm Đinh Nhiên và Sở Hạnh Từ rồi mới rời đi. Hứa Phồn Tinh nóng lòng muốn ngồi vào vị trí của Bạch Cẩm Sương, cô ta vừa ngồi xuống, liền nhìn thấy ba người nhìn cô ta, biểu cảm cả ba cũng khác nhau.
Ánh mắt Sở Hạnh Từ có chút phức tạp, Thẩm Đinh Nhiên có chút tức giận, trong mắt Mặc Tu Nhân có chút giễu cợt lẫn khinh thường.
Hứa Phồn Tinh lúng túng, cười bảo: "Nhìn tôi như vậy làm gì, không phải đánh mạt chược à, chúng ta đánh thôi!” Thẩm Đinh Nhiên bất đắc dĩ thở dài, lắc đầu khẽ khàng, tiếp tục đánh mạt chược.
Mặc Tu Nhân chỉ coi Hứa Phồn Tinh là một cái máy chơi mạt chược thay thế người thật, thậm chí anh còn không thèm nhìn cô ta. Có điều, nghĩ đến không biết Bạch Cẩm Sương lại đi làm việc gì cho Vân Yến, anh đánh có chút lơ đãng.
Lúc rút bài, anh không chú ý, đụng phải tay Hửa Phòn Tinh, Mặc Tu Nhân chán ghét né tránh, vẻ mặt có đôi phần không vui.
Khuôn mặt Hứa Phồn Tinh đỏ bừng lên, trong lòng kích động đến cực điểm, vừa nãy... Mặc Tu Nhân sờ tay cô ta. Chúa ơi, chắc chắn là anh ấy thích mình rồi đây! Trong lòng Hứa Phồn Tinh giống như có một con thỏ nhỏ, lúc đánh mạt chược hoàn toàn là dạng người chẳng mang theo đầu óc.
Chuyện đụng phải tay ban nãy khiến Mặc Tu Nhân kéo xa khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166557/chuong-836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.