Bạch Cẩm Sương lập tức đỏ mặt, tim đập thình thịch, đẩy Mặc Tu Nhân ra: “Ăn đi!”
Mặc Tu Nhân nhìn cô và không nhịn được cong môi tiếp tục ăn. Đúng lúc này, điện thoại di động của anh ấy có tiếng chuông vang lên.
Mặc Tu Nhân nhìn lướt quá, Bạch Cẩm Sương thản nhiên hỏi: “Ai vậy?”
Mặc Tu Nhân nói: “Sở Tuấn Thịnh!” Bạch Cẩm Sương nhưởng mày: “Anh ta tìm anh có chuyện gì vậy?”
Mặc Tu Nhân lắc đầu: “Còn chưa nói mà!” Bạch Cẩm Sương cũng không gặng hỏi nữa.
Mặc Tu Nhân nhìn tin nhắn thấy Sở Tuấn Thịnh hỏi anh ta đang làm gì và có bận không, anh vừa ăn, vừa trả lời tin nhắn. (Mặc Tu Nhân: Có chuyện gì không?] [Sở Tuấn Thịnh: Tôi muốn xin anh chỉ giáo một số vấn [Mặc Tu Nhân: Không ngờ tổng giám đốc Sở còn có lúc sẽ chủ động hỏi tôi xin lời khuyên!]
Mặt của Sở Tuấn Thịnh đen lại ngay lập tức! [Sở Tuấn Thịnh: Cậu hai Mặc, anh làm người đi, nếu tôi và anh không chống lại nhau, thì có phải trong lòng anh hông cảm thấy thoải mái không?] [Mặc Tu Nhân: Đây có phải là thái độ nhờ người khác giúp đỡ không? Cho anh một cơ hội khác để nói chuyện tử te!]
Sở Tuấn Thịnh: Được rồi, tổng giám đốc Mặc, anh có thời gian không? Tôi có một số vấn đề xin anh chỉ giáo!] [Mặc Tu Nhân: Nói đi!]
Qua màn hình điện thoại, Sở Tuấn Thịnh có thể cảm nhận được thái độ của Mặc Tu Nhân, khó chịu muốn đánh ai đó.
Hôm nay khi anh ta đi bảo lãnh cho Kiều Thanh Tuấn ra ngoài, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166524/chuong-803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.