Nghe lời này của Mặc Tu Nhân khiến cho Tần Hạo càng cảm thấy bất an hơn, trước khi không gặp được người kia, ông ta thật sự không có cách nào tưởng tượng được những ý tứ trong lời nói của Mặc Tu Nhân, dù sao thì ngoại hình không giống thì cũng như người lạ mà thôi.
Ông ta không biết bản thân mình có loại trực giác giống như Mặc Tu Nhân hay không, nhìn thấy người ta là có thể phán đoán được thân phận của người ta rồi. Nhưng mà khi ông ta nhìn thấy người tự xưng là “Tần Vô Đoan tối hôm qua, có thể là do mấy năm nay quá thương nhớ con trai lớn cho nên lúc đó ông ta mới tin tưởng người kia chính là con trai của mình.
Nếu như không phải những lời tối hôm qua của Mặc Tu Nhân, ông ta có thể nghĩ rằng hẳn là Mặc Tu Nhân bị người ta lừa rồi.
Nhưng cho dù là như vậy, khi ông ta còn chưa gặp được người đó thì trong lòng vẫn còn nửa tin nửa ngời
Trong lòng Tần Hạo đang suy nghĩ miên man, thì thấy cửa phòng bao riêng được mở ra.
Bạch Cẩm Sương là người đầu tiên bước vào trong, tầm mắt Tần Hạo lập tức nhìn về người đi theo cô phía sau, chỉ có điều, khi ông ta nhìn thấy người kia, sắc mặt Tần Hạo liền thay đổi, đó không phải là người thanh niên trước đấy đến đón Bạch Cẩm Sương và Bông Vải ở trường mẫu giáo kia sao? Hơn nữa...người này nhìn qua thì mới mười mấy tuổi, làm sao có thể là con trai lớn của ông ta được?
Mặc Tu Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166516/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.