Sau khi lên lầu.
Hai anh em Tần Quốc Cường và Tần Quốc Phú đưa vợ của mình chia nhau ra mỗi người ở một phòng.
Tần Minh Xuân đưa Tần Quốc Cường và Liễu Đậu Đậu vào tận phòng, trên mặt không có chút biểu cảm nào, nói: “Bây giờ có chỗ ở rồi, hai người ai có thể nói cho con biết, tại sao mọi người lại đến Trà Giang, đến đây bằng cách nào?”.
Tần Minh Xuân sau khi đến được Trà Giang, gần đây ăn được, ngủ được, chỗ ở tốt, công việc cũng phát triển được rất tốt, cả người dường như cũng trở nên sáng sủa cao to hơn, khí chất của cậu cũng thay đổi, sớm đã không còn giống như lúc còn ở thôn Đại Loan nữa, mạnh mẽ hơn hai người kia nhiều.
Tần Quốc Cường nhìn thấy Tần Minh Xuân bây giờ, trong lòng có chút sợ hãi, nhưng đồng thời, ông ta cũng an ủi bản thân mình, tốt xấu gì nó cũng là con trai mình, ông ta sợ cái quái gì cơ chú.
Hắn ta thấp giọng nói: “Chúng ta đến đây để tìm con, tiền vé máy bay là do Minh Lệ mua đấy, cả một quãng đường này, chúng ta không hiểu không biết gì cả, ngồi xe ngồi máy bay, có thể đến đây tìm con, toàn là đi đến đâu hỏi đến đấy cả đấy!”.
Nghe đến đây, Tần Minh Xuân cũng đại khái hiểu được, bốn người bọn họ đến được Trà Giang quãng đường này đi không dễ.
Thế nhưng mà, Tần Minh Lệ bỏ tiền mua vé máy bay, chỉ sợ là cô ta không có tốt đẹp như vậy.
Cậu mở miệng hỏi: “Tiền vé máy bay là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166488/chuong-767.html