Mặc Tố Nhiên hơi sững sờ: “Tu Nhân, đừng tức giận...Mẹ...Mẹ sợ con bị lừa thôi!”
Mặc Tu Nhân nở nụ cười phản bác: “Sợ con bị lừa hay là trong lòng mẹ thật sự hi vọng đứa con ấy là của anh trai? Mẹ, con có thể thay anh trai đi vào chỗ chết. Nhưng, Con không cho phét bất kỳ ai dám bôi nhọ thanh danh của Bạch Cẩm Sương, cùng với con của con!”
Lồng ngực Mặc Tu Nhân không ngừng đập mạnh, anh biết Mặc Tổ Nhiên giả bộ ngây thơ vô tội, thật sự là được bố chiều chuộng thành thói rồi, nên nghĩ đâu cũng theo ý bà.
khuôn mặt lạnh lùng, anh nói thẳng: “Năm đó, Đỗ Thanh Vy hạ độc mẹ cùng Đỗ Yến Oanh, Độc của mẹ là do con uống. Phần lớn độc của Đỗ Yến Oanh bị Bạch Cẩm Sương hấp thụ trong bụng mẹ. Vậy nên, trên đời này chỉ có độc trong người con mới có thể hóa giải dược tính trong cơ thể cô ấy, khiến cô ấy sinh con. Năm đó, khi cô ấy mang thai Bông Vải, con đã lấy máu mình bất kể tình trạng thể chất như thế nào, yêu cầu Đàm Phi Tuấn tìm thuốc giải độc, thuốc giải được con cất giữ cẩn thận. Khi khó chịu nhất cũng chỉ dám uống một hai viên. Sau khi cô ấy biến mất, con không giải độc hoàn toàn, chỉ mong có ngày gặp lại cô ấy. Con cũng không hiểu tại sao mẹ lại có suy nghĩ điên loạn như vậy, nhưng con hi vọng họa không từ miệng mẹ mà ra!”
Mặc Tu Nhân nói xong liền xoay người rời đi.
Mặc Tổ Nhiên nước mắt lưng tròng, bất lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166460/chuong-738.html