Tế Bạch Mai nhìn Vân Thành Nam một cái: “Tôi không có ầm ĩ!"
Cô ấy chẳng qua là ngại nói, bản thân mình không muốn anh ta cũng là bởi vì cô ấy thương anh ta.
Thế nhưng, Vân Thành Nam hiển nhiên không tin lời của cô ấy, anh ta nói: “Bạch Mai...tôi thời gian này vô cùng mệt mỏi, mỗi lần nhìn thấy đèn nhà cô tắt, tôi đều đang nghĩ, tôi chia tay với cô rồi, cô tắt đèn, ngủ được không? Nếu cô ngủ rồi, có vì tôi chia tay, đối với cô cũng không có ảnh hưởng lớn gì cả cho nên cô có thể an nhiên ngủ, tôi đối với cô mà nói, có cũng được không có cũng xong"
Tề Bạch Mai nghe nói như thế, có chút tức giận trừng mắt nhìn anh ta.
Lúc cô vừa chia tay, ăn không ngon ngủ không yên, anh ta lại còn dám nói có cũng được không có cũng xong, thực sự là tức chết cô mà!
Vân Thành Nam nhìn Tề Bạch Mai tức giận trừng mắt mình, anh ta thở dài, đưa tay ra nắm lấy tay của cô: "Tôi lại nghĩ nếu như cô ngủ không được, cả đêm bởi vì chuyện chia tay mà mất ngủ, tôi sẽ...vô cùng đau lòng, tôi trong cảm xúc mâu thuẫn vùng vẫy, luôn nghĩ, rốt cuộc có đến tìm cô hay không, tôi nghĩ, nếu như tôi đến tìm cô, cô vẫn là không buông bỏ được chuyện kia, chúng ta có phải không thể quay về những ngày tháng trước nữa, thế nhưng nếu như mà tôi không đến tìm cô, cô thích người khác, tôi nên làm như thế nào đây?"
Tề Bạch Mai chỉ cảm thấy trong lòng tê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166421/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.