Đàm Phi Vũ gật gật đầu: “Ừ cũng đúng, dì Đỗ và mẹ anh quan hệ cũng tốt, hơn nữa Tần Vô Đoạn bởi vì Cẩm Sương... Dù sao, dì Đỗ là cảm thấy rất có lỗi với nhà họ Tần. Hơn nữa, bà ấy cũng biết, nếu Cẩm Sương không mất trí nhớ, cô ấy cũng sẽ rất thích cái tên này. Tần Minh Huyền là con cháu của nhà họ Tần, cái này chắc chắn bà ấy cũng thừa nhân! Chỉ cần không kích thích đến Cẩm Sương, cho dù là muốn cho Tần Minh Huyền nhận tổ quy tông, dì Đỗ cũng sẽ không nói một lời!”
Mặc Tu Nhân nghe được lời này, nhìn Đàm Phi Vũ: “Nếu cậu nói tôi xuất hiện sẽ làm Cẩm Sương kích thích, vậy tại sao... Bây giờ lại đưa cô ấy trở về đây?"
Đàm Phi Vũ biết, bây giờ có lừa Mặc Tu Nhân cũng không có ý nghĩa gì, anh đã tìm được Cẩm Sương, với tính cách của anh, nhất định sẽ không buông tay.
Đàm Phi Vũ tiếp tục nói: “Bởi vì bây giờ có Tần Minh Huyền! Lúc trước Tần Vô Đoan xảy ra chuyện, Cẩm Sương đau khổ tới cực điểm, nên mới có thể lựa chọn quên đi Tần Vô Đoan và tất cả những người liên quan tới anh ấy. Nhưng bây giờ đã có con trai, tình cảm của cô ấy nhất định đã thay đổi, hơn nữa, thời gian là liều thuốc tốt nhất. Qua lâu như vậy, nếu nhớ tới chuyện đó cũng không quá đau khổ nữa, đưa cô ấy về thành phố Trà Giang là ý của bố tôi và dì Đỗ, chẳng qua, tuy nói mục đích là vì đưa cô ấy về tìm về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166359/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.