Dư Thiên Thanh trong nháy mắt giống như một kẻ thù lớn, cô ta lập tức cúi đầu, hai con mắt vội nhìn xuống, không dám nhìn Vân Yến đang đi vòng quanh cô ta.
Vân Yến nhếch môi, lúc đi ngang qua người cô ta, còn cố ý mở miệng: "Nhà thiết kế Dư, hôm nay đến đây muộn như vậy, có phải là không có trợ lý thiết kế nên không muốn đi làm không, hay là...Cô đang sợ hãi một cái gì đó!”
Dư Thiên Thanh toàn thân cứng đờ, đột nhiên nghĩ đến chuyện đã xảy ra ngày hôm qua sau khi tan làm, cô ta phẫn nộ trừng mắt nhìn Vân Yến, nhưng không dám nổi giận: "Vân Yến, cô đừng có mà quá đáng!”
Vân Yến bày vẻ mặt vô tội: "Tôi quá đáng cái gì? Tôi vừa rồi chỉ tùy tiện nói hai câu, mọi người xung quanh đều nghe được, tôi cũng không có vu khống hay khiêu khích gì cô cả!”
Dư Thiên Thanh xanh mặt, cơ thể khẽ run rẩy, cũng không lên tiếng.
Vân Yến khẽ cười một tiếng: "Buổi chiều tôi lại đến Tiệm Trang sức đá quý Tư Huyền để bàn bạc chuyện hợp tác, chúc tôi thành công đi!
Dư Thiên Thanh nhìn vẻ mặt Vân Yến không khác gì bình thường, sắc mặt thay đổi liên tục, Vân Yến bày ra bộ dạng như vậy...Chẳng lẽ cô ấy không nhìn thấy Bạch Cẩm Sương sao?
Cô ta nhíu chặt đôi lông mày, cuối cùng ngồi tại chỗ lắc đầu, mặc kệ có thấy hay không, sau này chắc chắn sẽ nhìn thấy, cô kta hông thể lại đi vào ngõ cụt thêm lần nữa.
Bây giờ Bạch Cẩm Sương đã trở lại, có một số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166346/chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.