Lâm Kim Thư: “Cẩm Sương, nói thật, lúc ấy tớ cũng có loại cảm giác này, chúng tớ đúng là đi chúc mừng sinh nhật, nhưng có điều lại không nói được với mẹ của Vân Thành Nam một lời! Vả lại, cậu nhìn Vân Thành Nam xem, có phải là rất giống một người con hiếu thuận không!”
Tề Bạch Mai: “Làm sao bây giờ, tớ có dự cảm rằng việc tớ gặp bố mẹ của Thành Nam sẽ có chút khó khăn!”
Bạch Cẩm Sương: “Từ sớm chúng tớ đã căn dặn cậu rất kỹ càng rồi, rằng thời điểm cậu gặp bố mẹ của Thành Nam phải tiết chế cái tính cách hoạt bát của cậu lại một chút, tớ có cảm giác, mẹ của Vân Thành Nam không thích loại người nhanh nhảu quá đâu, còn về mấy cái khác cậu cũng không cần lo lắng nhiều, với cả, cậu nói cậu với Vân Thành Nam bây giờ còn không phải là mới yêu đương không bao lâu sao, không cần bận tâm về mấy loại sự tình bát nháo ngoài kia đâu!”
Tề Bạch Mai: "Được rồi, hi vọng các vị Phật Tổ phù hộ tớ với viện trưởng Vân mọi chuyện trôi chảy!”
Bạch Cẩm Sương: “Mới chỉ yêu mỗi một người, cuối cùng có thể đi đến cuối đời hay không, còn chưa thể nào biết trước được đầu, bây giờ chỉ biết cầu trời cầu đất, về sau biết phải làm thế nào đây!”
Tề Bạch Mai: “Này này này... Cẩm Sương, sao cậu lại tạt cho tớ gáo nước lạnh thế!”
Bạch Cẩm Sương: "Tớ chẳng qua chỉ là ăn ngay nói thẳng mà thôi, con gái khi yêu thường dễ bị tổn thương, cũng là bởi vì cảm tính quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166274/chuong-551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.