Lâm Kim Thư nhìn thì có vẻ lạnh nhạt, mạnh mẽ, nhưng thật ra, cô ấy chưa từng trải qua cuộc tình nào, cho nên không thể là đối thủ Cảnh Hạo Đông được!
Kỹ thuật Cảnh Hạo Đông rất cao siêu, chỉ vừa mới ra trận, sẽ khiến đầu óc Lâm Kim Thư quay mòng, cả người chẳng còn suy nghĩ được gì.
Cảnh Hạo Đông không làm gì, chỉ ôm lấy cô ấy, rồi đắm say hôn lên môi, khiến đầu óc Lâm Kim Thư nhão thành bột.
Cảnh Hảo Đông thấy cô ấy vụng về ngây ngô, không biết thở, tốt bụng tha cho đôi môi của cô ấy.
Lâm Kim Thư lấy lại ý thức, nhỏ giọng thổn thức giống như mèo con đang cầu xin tha thứ: “Đừng... Đừng ở ngoài!”
Cảnh Hạo Động hôn một cái nữa, có điều, anh ta duỗi cánh tay ra, đặt ngón tay cái vào khóa điện để mở cửa.
Ngay lập tức, cánh cửa vừa mở ra, cánh tay còn lại của Cảnh Hạo Đông, đang đặt trên lưng của Lâm Kim Thư.
Cửa mở, anh ta xoay người, đè Lâm Kim Thư vào sau cánh cửa, thân thể của Lâm Kim Thư đã sớm đầu hàng, cái gì cũng không biết.
Cảnh Hạo Đông chìm đắm, nên không suy xét, vì sao nhà mình lại sáng đèn.
Cho đến khi sau lưng vọng lên tiếng ho khan không được tự nhiên, thân thể Cảnh Hạo Đông, chợt cứng đờ.
Lâm Kim Thư giật mình, đầu óc thanh tỉnh, liếc mắt nhìn người phụ nữ đang đứng dậy khỏi sô pha.
Cô ấy đỏ mặt đẩy Cảnh Hạo Đông ra, cúi đầu, khuôn mặt đỏ rực như trái cà chua chín cành.
Cảnh Hạo Động theo bản năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166272/chuong-549.html