Bạch Cẩm Sương cũng không nói ra chuyện mình mang thai, chuyện này, tạm thời cô không muốn để người khác biết!
Cô không có cách nào phân biệt, trong lòng người ta mang thiện ý hay là ác ý!
Bạch Cẩm Sương vừa nói xong, sắc mặt của hai người đồng nghiệp nói lời ác ý lập tức trở nên trắng bệch.
Bởi vì có Thẩm Giai Nghi mở đầu, mọi người thấy Bạch Cẩm Sương hòa hoãn cũng chủ động xin lỗi, hai người kia cũng cảm thấy lo sợ.
Cuối cùng vẫn cúi đầu, có chút sợ hãi xin lỗi: "Nhà thiết kế Bạch, thật sự rất xin lỗi, chúng tôi không có ý đâu!"
Bạch Cẩm Sương mỉa mai: "Tôi đâm cô một dao rồi xin lỗi cô, cô cũng chấp nhận sao?”
Sắc mặt của người kia thay đổi, bọn họ không nghĩ tới, Bạch Cẩm Sương đối với những người khác hòa khí như thế, nhưng đối với bọn họ lại bắt đầu làm khó.
Hai người đỏ mặt cúi đầu, dưới ánh mắt lạnh lùng của Mặc Tu Nhân cũng không dám lên tiếng.
Bạch Cẩm Sương cũng không tức giận lắm, mặc dù hôm nay suýt nữa hại cố xảy ra chuyện, nhưng bây giờ cô không sao cả, đứa trẻ cũng bình yên vô sự, Bạch Cẩm Sương cũng không muốn làm to chuyện.
Cô nói: "Hi vọng về sau tôi sẽ không nghe thấy các cô tùy tiện nghị luận về người khác nữa, một câu nói vô tâm của các cô có thể tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với người khác đấy!".
Thấy thái độ của Bạch Cẩm Sương hòa hoãn, hai người kia liên tục gật đầu, vô cùng biết ơn CÔ.
Mặc Tu Nhân trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166221/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.