Mặc Tu Nhân dè dặt nhìn Bạch Cẩm Sương, thấp giọng nói: “Ngày thứ hai mà em chuyển nhà”
Ngày thứ hai, anh cùng người trong nhà cãi nhau, buổi tối đi quán bar đầm mấy người dám nói linh tinh, cuối cùng đi thuê phòng, Cảnh Hạo Đông băng bó vết thương cho anh, anh uống say mèm, Cảnh Hạo Đông đưa anh về đây.
Sau đó. Anh nhìn thấy là nhà đối diện với Lâm Kim Thư, cứ ở lì ở đây không rời đi.
Cảnh Hạo Đông dè dặt nhìn lén Lâm Kim Thư: “Lâm Kim Thư, anh.”
Lâm Kim Thư lười để ý anh, trực tiếp kéo cánh tay của Bạch Cẩm Sương: “Cầm Sương, chúng ta đi thôi”.
Bạch Cẩm Sương nhìn Lâm Kim Thư đi về hướng thang máy, nhìn thấy cảnh Hạo Đông và Mặc Tu Nhân còn đứng yên, cô cắn môi: “Đi thôi, nhưng mà không phải đi ăn cơm sao?"
Mắt của Mặc Tu Nhân sáng lên, lập tức đi theo.
Cảnh Hạo Đông lóe lên, đây là không để ý việc mình ở đối diện nhà bọn họ sao?
Bạch Cẩm Sương và Lâm Kim Thư đi vào trong thang máy, Mặc Tu Nhân và Cảnh Hạo Đông cùng đi vào, Mặc Tu Nhân nhìn Bạch Cẩm Sương không chớp mắt, dường như một khắc cũng không nỡ bỏ lỡ.
Bạch Cẩm Sương nhìn anh: “Anh đừng có nhìn em như vậy, em... mấy ngày nữa quay về Bắc Uyển số một”
"Thật sao?" Trên khuôn mặt Mặc Tu Nhân, hiện lên nụ cười sáng lạn.
Bạch Cẩm Sương đột nhiên có chút đau lòng, cô nghĩ rằng Mặc Tu Nhân quan tâm cô như vậy, ngày hôm đó cô rốt cuộc sao vậy, tại sao nhất định đòi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166215/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.