Quý Thanh Bình vội vàng nói: “Việc của chị tự chị không cần quan tâm nữa. Trước đây em và mẹ có hơi ép buộc chị, hôm nay xin lỗi chị ở đây. Chúng em không ngờ chuyện này lại khó làm đến vậy, về chuyện tiền bạc... chị muốn cho như nào thì cho!”
Tổng Ngọc Tiên cong môi đáp: “Một trăm bảy mươi tỷ, các người thấy thế nào?”
Quý Thanh Bình giật mình thon thót, trái tim như sắp nhảy lên cuống họng.
Anh ta thật sự không ngờ, Tống Ngọc Tiên mở miệng một cái là cho bọn họ nhiều tiền như vậy.
Thành thực mà nói, trước đây bọn họ thực sự không ngờ Tống Ngọc Tiên lại hào phóng như thế.
Chỉ có điều, từ trước đến nay con người vẫn luôn có lòng tham không đáy, nếu Tống Ngọc Tiên đã dễ nói chuyện như thế, vậy thì anh ta lại càng muốn nuốt nhiều hơn nữa.
Anh ta xoa xoa lòng bàn tay của mình một cách đầy phấn khích, căng thẳng nói: “Một trăm bảy mươi tỷ... hơi ít. Chị nghĩ mà xem, chị ba, sau này chị rời khỏi nhà họ Tống, chuyện ăn mặc đi lại đều cần đến tiền mà. Chúng em không muốn sau này chị phải sống khổ sống sở”.
Tống Ngọc Tiên gật đầu, tỏ vẻ tán đồng: “Vẫn là các người biết nghĩ cho tôi, vậy thì... một ba trăm rưỡi tỷ đi”
Quý Thanh Bình kích động đến mức nắm lấy cánh tay của Ngụy Tuyết Hoa, bày ra vẻ mặt mọi chuyện đã thành công rồi với bà ta.
Ngụy Tuyết Hoa cũng phấn khích nắm lấy cánh tay của Quý Thanh Bình, vừa kinh ngạc vừa vui sướng.
Bà ta thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166190/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.