Ngay lập tức, sắc mặt của Mặc Tu Nhân chẳng dễ nhìn mấy: “Bây giờ đã là thời đại nào rồi mà mẹ còn hôn ước, còn nữa, con đã lĩnh chứng với Cẩm Sương rồi, hy vọng mẹ có thể hiểu rõ sự thật này!”
Mặc Tố Nhiên tay vén tóc mai, giọng điệu thờ ơ chưa từng có: “Con thật sự đã kết hôn rồi, nhưng mà mẹ không thích Bạch Cẩm Sương, lúc con kết hôn cũng chẳng nói cho mẹ và bố con biết, cứ như hôn nhân bây giờ chẳng hề liên quan đến bố mẹ, lời của người làm mai, con làm sao mà xét tới tâm tình của bố mẹ đi!”
Sắc mặt Mặc Tu Nhân trở nên khó coi: “Nhưng khi trước mẹ rất thích Cẩm Sương mà?”
Mặc Tố Nhiên lạnh mặt: “Nhưng mà, bây giờ mẹ không thích nữa!”
Mặc Tu Nhân âm u: “Có phải là mẹ đã nghe được chuyện nhảm từ nơi nào đó rồi không?”
Mặc Tổ Nhiên không nhìn Mặc Tu Nhân, chỉ nói: “Chẳng có chuyện nhảm gì hết, mẹ chỉ là không thích con nhỏ đấy, nếu như con vẫn tiếp tục đi theo nhỏ đó thì mẹ sẽ không chấp nhận đâu!”
Giọng điệu của Mặc Tu Nhân cũng trầm xuống: “Nhưng đời này con chỉ chấp nhận em ấy là vợ con, mẹ không thích như thế thì kệ mẹ vậy!”
Mặc Tu Nhân dứt lời, xoay người đi.
Mặc Tố Nhiên tái xanh mặt lại, bà sở dĩ nói về Tống Thúy Kiều cũng không phải là do muốn Tổng Thúy Kiều kết hôn với Mặc Tu Nhân.
Bà chỉ muốn thăm dò thái độ của Mặc Tu Nhân, xem xem có thể rời xa Bạch Cẩm Sương được không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166181/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.