Vẻ mặt của Vân Thành Nam lập tức thay đổi: "Anh nghĩ đây là cái gì? Đây là đàm phán, không phải nói chuyện kinh doanh, Trương Bính Thiện,anh đồng ý hay không thì thôi!"
Trương Bính Thiên giễu cợt: "Cái gì? Trưởng khoa Vân, anh định đánh chúng tôi đến cùng sao? Đến lúc đó danh tiếng bệnh viện của anh sẽ bị ảnh hưởng. Anh đừng có mà không biết mặt mũi!"
Lúc này, chủ nhiệm Trường đang yên lặng đột nhiên nhận được tin nhắn, sắc mặt biến đổi trầm trọng, quay đầu nhìn Vân Thành Nam rồi hạ giọng: "Viện trưởng, nhà họ Trương đang làm loạn. Có rất nhiều bệnh nhân ở Bệnh viện họ đang kêu gào xin được xuất viện, có người vừa bị tai nạn xe cộ không thích hợp di chuyển, người nhà của họ phải kêu gọi chuyển viện và nói rằng bệnh viện chúng ta có vấn đề!
Loại chuyện này chỉ là nghe lời đồn bậy miệng lưỡi thật đnags sợ.
Vân Thành Nam nhìn Trương Bình Thiên vẻ mặt hung dữ: "Người của các người còn làm loạn trước bệnh viện?"
Trương Bính Thiên nhấp một ngụm rượu: "Đó là đương nhiên, dù sao chúng ta vẫn chưa làm ra thỏa thuận gì?"
sao?"
Vân Thành Nam sắc mặt xấu đến cực điểm: "Trương Bính Thiên, anh thật sự cho rằng tôi không có biện pháp với các người
Trương Bính Thiên hờ hững nhún vai cười: "Trưởng khoa Vân, đây là thái độ thương lượng của anh sao?"
Vân Thành Nam trán nổi gân xanh dữ dội, thấy anh sắp tức giận, Giám đốc Trương vội vàng đỡ lấy anh, hỏi Trương Bính Thiên: "Anh định làm gì?"
Trương Bính Thiên khẽ khịt mũi: "Thật dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166124/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.