Tân Vô Đoan bị đánh lui về phía sau mấy bước, anh nhìn chằm chằm Mặc Tu Nhân: “Tu Nhân, anh biết anh nói như vậy đã không vui vẻ, thế nhưng, em căn bản không biết quá khứ của anh cùng tiểu Bạch, bộ dạng này của em khư khư cố chấp, cuối cùng chỉ có thể khiến cho ba người chúng ta đều không hạnh phúc!”.
Giọng nói của Mặc Tu Nhân đè nén nặng nề sự phẫn nộ: “Đủ rồi, anh cả, anh muốn đánh một trận với em sao? Sự khoan dung của em có mức độ giới hạn, anh vì cái gì hiện tại vẫn không rõ, người khư khư cố chấp chính là anh, Cẩm Sương cô ấy rất hạnh phúc!”
Tần Vô quả nhiên sắc mặt có chút hoảng hốt: “Cô ấy hạnh phúc sao? Cô ấy rõ ràng đã quen biết với anh lâu như vậy, hai năm trước, anh rõ ràng cảm giác cô ấy là yêu anh, thế nhưng, anh lại không có truy hỏi đến cùng, hỏi rõ ràng cô ấy vì cái gì đột nhiên có thêm một người bạn trai, có lẽ, hai năm trước thì anh không nên đi!”
Mặc Tu Nhân nắm chặt nắm đấm, nếu như người trước mắt này không phải anh trai ruột của anh, anh thật muốn đánh chết đối phương.
Giọng nói của anh bao hàm sự tức giận: “Anh trai, anh có chừng có mực, hai năm trước anh đã bỏ đi rồi, cũng không cần có những lời không thể nói như này thêm nữa, Bạch Cẩm Sương là của em, đời này của cô ấy chỉ có thể là của em, những lời nhàm chán này, em hi vọng anh về sau không cần ở trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166118/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.