Tần Vô Đoan mặt căng thẳng, trừng mắt nhìn Mặc Tu Nhân, sắc mặt trông rất khó coi: "Không phải, Mặc Tu Nhân, hoàn toàn không phải như những gì anh nói. Đừng dùng suy nghĩ của mình để bịa đặt hành vi của tôi!"
Mặc Tu Nhân cười khẩy một cái, không nói gì.
Tần Vô Đoan bị anh ta làm cho tức: "Cho dù chúng ta đều thích Tiểu Bạch, nhưng tôi là người như thế nào, Mặc Tu Nhân, anh từ nhỏ đã sống cùng tôi, chẳng lẽ anh không biết sao? Anh hiểu rõ tôi mà, tôi từ trước đến nay nói một là một, nếu tôi thực sự có những suy nghĩ bẩn thỉu và ích kỷ. như vậy, tôi sẽ không bao giờ để bản thân mình thích Tiểu Bạch!”.
"Anh thậm chí không biết cuộc hôn nhân không được cha mẹ chúc phúc khó khăn như thế nào. Tôi chỉ muốn Tiểu Bạch can tâm tình nguyện
bên tôi. Như vậy, tôi mới có sức mạnh đối diện với sự phản đối của cha mẹ, Mặc Tu Nhân, anh không hề có hôn ước, hoàn toàn không hiểu được cảnh ngộ của tôi!”
Hơn nữa, khi ấy anh vốn muốn nói với Bạch Cẩm Sương rằng bản thân anh mang trọng trách việc hôn ước, nhưng Bạch Cẩm Sương và Trịnh Hoài Thanh lại đang ở bên nhau.
Anh đã mất hai năm nhưng vẫn không từ bỏ được Bạch Cẩm Sương, thay vào đó, anh tự thuyết phục mình quay lại và thử lại.
Nếu Bạch Cẩm Sương bằng lòng, anh ấy sẽ đối xử tốt với cô ấy cả đời.
Tần Vô Đoạn nhìn chằm chằm Mặc Tu Nhân với vẻ mặt đau khổ: "Tu Nhân, tin hay không thì tùy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166107/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.