Giọng của người dẫn chương trình tràn ngập ý cười: "Tiếp theo đây, chúng tôi xin mời nhà thiết kế Bạch Cẩm Sương đích thân cho mọi người xem món đồ trang sức thành phẩm của chính cô ấy, thủy mặc Giang Nam! Xin hãy cho một tràng vỗ tay!"
Tiếng vỗ tay vang lên, trong hội trường âm nhạc nhẹ nhàng vang lên.
Bạch Cẩm Sương mặc một bộ sườn xám màu xám khói như mực, giống y như một bức tranh thủy mặc Giang Nam, chậm rãi đi về phía đám đông.
Vẻ mặt của cô thật tự nhiên và bình tĩnh, khiến người ta như thể cảm nhận được cơn mưa sương mù và chất thơ ở phía nam sông Dương Tử.
Đặc biệt là dây chuyền và hoa tai cô ấy đeo, sử dụng thiết kế nhuộm màu bằng mực, nhìn giống như mây khói, và như được bao phủ bởi một lớp sương mù, như thêm cả một tầng mây, phối với chiếc sườn xám mặc trên cơ thể của cô, càng thêm trọn vẹn một khối.
Bạch Cẩm Sương thong thả đi tới trước băng ghế giám khảo, vẻ đẹp mơ hồ khiến trong lòng người ta cảm thấy nhộn nhạo, không thể nắm lấy, vô hình, nhưng cũng không thể phủ nhận vẻ đẹp của cô.
Một số giám khảo đã nhìn ngay cả người rồi. Đặc biệt là người thứ nhất và thứ hai bên trái, nhìn chằm chằm theo tầm nhìn của Bạch Cẩm Sương mà bất động.
Đôi mắt của Mặc Tu Nhân đều choáng váng và kinh ngạc.
Anh không ngờ rằng Bạch Cẩm Sương lại bình tĩnh trên sân khấu được như vậy, như thể cô đã trải qua vô số lần như thế.
Quan trọng nhất, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166101/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.