Mặc Tu Nhân gật đầu, không dám nhìn Bạch Cẩm Sương.
Tuy rằng anh biết, Bạch Cẩm Sương biết mọi việc anh làm hôm qua ở trong công ty nhưng trong lòng anh có chút căng thẳng.
Mặc Tu Nhân cảm giác, bản thân mình bây giờ giống như là đứa trẻ làm sại chuyện, bị người ngoài công ty bắt được báo cáo với phụ huynh, biết rõ sẽ bị người trong nhà bắt được nhưng vẫn là hy vọng chậm một chút.
Xe tiến vào hầm gửi xe, xe dừng lại.
Bạch Cẩm Sương thấy trong gara không có ai, đang vừa muốn bước xuống xe, đột nhiên bị Mặc Tu Nhân gọi lại: "Em yêu!"
Bạch Cẩm Sương quay đầu liếc mắt nhìn anh một cái, cười khẽ: "Làm sao vậy?" Mặc Tu Nhân do dự có hay không nói với Bạch Cẩm Sương về anh hành động ngày hôm qua.
Nhưng đối diện với ánh mắt của Bạch Cẩm Sương, anh lại mím môi lại, không nói ra: "Em... tối nay có muốn gọi Lâm Thanh Tuấn cùng nhau ăn cơm không?"
Lâm Thanh Tuấn là đàn anh của Bạch Cẩm Sương, hơn nữa, chiều hôm qua anh ấy còn nói giúp cho Bạch Cẩm Sương nữa.
Thực ra, ngoài chút khúc mắc tình cảm của anh ta ta và Lâm Kim Thư ra, Mặc Tu Nhân ẩn. tượng với anh ta cũng coi là tốt.
Bạch Cẩm Sương trầm mặc trong chốc lát nói: "Gọi cũng được, dù sao anh ấy cũng là đàn anh của em!".
Mặc Tu Nhân gật đầu, anh còn chưa kịp nói gì khác thì Bạch Cẩm Sương liền kéo mở cửa xe đi xuống xe rồi.
Mặc Tu Nhân há miệng muốn nói lời giải thích vẫn là bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166094/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.