Bạch Cẩm Sương xinh đẹp, một vẻ đẹp khiến người ta chỉ cần nhìn qua một lần đã để lại ấn tượng khó quên, sang trọng và tinh xảo, Bạch Cẩm Sương khiến cô ta ghen tị ngay từ ánh nhìn đầu tiên.
. Khi nhìn thấy Bạch Cẩm Sương xinh đẹp như vậy, cô có hơi hoảng hốt, Bạch Cẩm Sương chỉ lớn hơn chính mình một tuổi, mà lại tốt hơn cô ta nhiều như vậy, Dư Thiên Thanh có hơi không thoải mái.
Trong lòng cô cũng biết, những lời mình nói hôm nay, đa phần đều là cố ý. Hiện tại, nhìn thấy Mặc Tu Nhân có vẻ không vui, Dư Thiên Thanh lập tức bình tĩnh trở lại. Cô ta siết chặt ngón tay, cô hôm nay có hơi quá đáng. Cũng may là họ không để ý quá nhiều, có lẽ họ chỉ cảm thấy cô không hiểu chuyện mà thôi! Nghĩ đến đây, Dư Thiên Thanh thở phào nhẹ nhõm.
Ngoài cửa, Mặc Tu Nhân châm điếu thuốc trên tay, thỉnh thoảng nhấp một hơi, tay còn lại đút vào túi quần, lẳng lặng dựa lưng vào tường.
Nhìn từ xa, cảnh tượng ấy cứ như một bức tranh sơn dầu đầy gợi cảm, đẹp đẽ và tinh tế.
Khi Bạch Cẩm Sương đi qua, cô tình cờ thấy Mặc Tu Nhân hút một điếu thuốc rồi từ từ thở ra một làn khói.
Bạch Cẩm Sương khẽ cau mày, bước đến trong im lặng. Khi Bạch Cẩm Sương vẫn còn cách Mặc Tu Nhân một đoạn, Mặc Tụ Nhân đã chú ý đến cô. Anh quay đầu lại liếc nhìn Bạch Cẩm Sương, không lên tiếng. Bạch Cẩm Sương mím môi đi tới bên anh, nhẹ giọng nói: "Sao anh lại đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166091/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.