Sau khi cơm nước xong, Mặc Tu Nhân ở bên cạnh Bạch Cẩm Sương, ngồi trên sô pha xem ti vi. Tiểu Bạch ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Bạch Cẩm Sương, thoải mái ngáy ngủ. Bạch Cẩm Sương bởi vì chuyện ở trên mạng, tối hôm qua cũng không nghỉ ngơi tốt, lúc này cũng sẽ xem ti vi, nhưng thật ra cũng có chút hơi buồn ngủ. Cô ấy vốn dĩ đang chìa tay ra xoa xoa Tiểu Bạch, kết quả, xoa rồi lại xoa, đôi mắt cô cũng mê man theo, tay cũng bất động. Mặc Tu Nhận thấy đầu cô gục xuống một chút một chút, giống hệt một con sâu ngủ, cảm thấy vừa đáng yêu lại vừa buồn cười. Anh cười khẽ nhéo nhéo khuôn mặt của Bạch Cẩm Sương: “Em buồn ngủ thì lên lầu đi ngủ đi!” Bạch Cẩm Sương đang buồn ngủ liền mở to mắt, giọng nói cũng mang theo sự buồn ngủ: “Ôi, em ngủ quên mất!” Mặc Tu Nhân gật gật đầu, ánh mắt vừa yêu chiều lại vừa dịu dàng nói: “Đúng vậy, mới dựa vào anh một lúc đã ngủ say rồi!”. Bạch Cẩm Sương nhấp môi: “Em đi lên lầu ngủ đây, anh cũng đi ngủ sớm một chút!” Cô vừa nói vừa định bước xuống sofa. Kết quả, không chờ cô ngồi dậy, Mặc Tu Nhân đột nhiên đứng dậy, trực tiếp bế cô lên. Lần này, Bạch Cẩm Sương lập tức tỉnh ngủ, tay cô bám vào bả vai Mặc Tu Nhân, có chút lo lång: “Anh... Anh muốn làm gì?” Mặc Tu Nhân nhè nhẹ hôn lên mặt cô: “Đương nhiên là bế em lên lầu đi ngủ rồi!” “Em không ngủ cùng anh!” Bạch Cẩm Sương không hề nghĩ ngợi, trực tiếp buột miệng thốt ra. Mặc Tu Nhân nghe được lời này, trực tiếp cười ra tiếng. Thật ra, anh cũng không nghĩ đến điều này, dù sao thì, mới vừa yêu đương, ít nhất cũng phải cho Bạch Cẩm Sương một khoảng thời gian để thích ứng. Anh không nghĩ rằng, Bạch Cẩm Sương đáng yêu như vậy, nói ra những lời này. Anh cười vuốt vuốt mái tóc của Bạch Cẩm Sương, cố ý trêu đùa cô: “Giống như bữa cơm tối lúc nãy, dùng chăn bọc lấy em, anh ôm em ngủ!” Bạch Cẩm Sương đỏ mặt, thẹn thùng liên tục lắc đầu từ chối: “Không cần, như vậy quá nóng, hơn nữa, giống hệt như con nhộng, không thoải mái tẹo nào!” Mặc Tu Nhân nhìn dáng vẻ của Bạch Cẩm Sương thẹn thùng, trong lòng cực kì thích thú. Trong mắt anh mang theo ý cười, cúi đầu, dùng chóp mũi áp áp vào mũi của Bạch Cẩm Sương: “Được rồi, anh chỉ nói đùa với em thôi, anh bế em về phòng của em, em ngủ một mình mà!" Mặc Tu Nhân nói, bể Bạch Cẩm Sương lên lầu. Bạch Cẩm Sương cắn chặt môi, ngoan ngoãn ở trong lòng Mặc Tu Nhân, không dám nhúc nhích. Mặc Tu Nhân bế cô lên lầu, đặt ở trên giường, thật sự không có làm bậy. Anh cúi đầu hôn Bạch Cẩm Sương, cười nói: “Ngủ đi, ngủ ngon, ngày mai tất cả mọi điều đều tốt thôi!” Bạch Cẩm Sương mơ hồ cảm nhận được, điều Mặc Tu Nhân nói chính là sự việc trên mạng đó, cô cũng không muốn hỏi quá nhiều. Mặc Tu Nhân rõ ràng không muốn để cô biết, anh đã dùng những thủ đoạn gì. Chỉ là, con người có đôi khi càng là không muốn suy nghĩ đến một việc, chuyện đó càng xuất hiện ở trong đầu. Bạch Cẩm Sương chính là như thế, lúc ở dưới lầu, cô còn rất buồn ngủ, thậm chí còn dựa vào Mặc Tu Nhân ngủ say. Mặc Tu Nhân vừa đi, cô lại ngủ không được. Đêm nay Bạch Cẩm Sương không tài nào ngủ được. Trong lòng cô thật ra rất tò mò, Mặc Tu Nhân rốt cuộc muốn đối phó như thế nào với Quý Nhiên, chỉ là, cô lại sợ Mặc Tu Nhân còn chưa nghĩ ra được biện pháp nào tốt, trước mắt chỉ có thể giằng co cùng Quý Nhiên. Khi cô vừa biết được chuyện này, cả người đều đờ ra, cô thật sự không muốn để Mặc Tu Nhân phải chịu áp lực quá lớn. Cứ nghĩ đến trong khoảng thời gian này Mặc Tu Nhân ở thành phố Tây Hải, chắc chắn rất mệt mỏi, cô nhớ rất rõ, khi vừa xuất hiện ở bệnh viện, trên khuôn mặt của Mặc Tu Nhân mang theo sự mỏi mệt. Bạch Cẩm Sương buổi tối ngủ không yên. Mặc Tu Nhân lại ngủ khá ngon. Dù sao thì, trước đó anh làm việc liên tục, không hề nghỉ ngơi, hơn nữa chuyện của Bạch Cẩm Sương, cũng đã sắp xếp xong hết, tất cả giờ chỉ chờ ngày hôm sau xem kết quả nữa thôi. Sáng sớm ngày hôm sau, khi Mặc Tu Nhân tỉnh dậy, đã là bảy giờ năm mươi phút. Anh vừa cầm vào di động, đã thấy tin nhắn của Triệu Khiêm gửi sang. Triệu Khiêm: “Tổng giám đốc Mặc, tám giờ bắt đầu chứ?” Mặc Tu Nhân: “Ừ! Tám giờ, bắt đầu phát video!” Triệu Khiêm: “Vâng, tổng giám đốc mặc!” Mặc Tu Nhân gửi xong tin nhắn, rồi rời giường rửa mặt. Anh vừa đánh răng xong, mở vòi nước của phòng tắm ra, đang định tắm rửa, nghe thấy cửa phòng ngủ bị mở ra, Bạch Cẩm Sương dồn dập gõ cửa phòng tắm. Mặc Tụ Nhân tắt nước, nâng giọng: “Làm sao vậy? Bảo bối!” Giọng nói của Bạch Cẩm Sương mang theo một ít vui vẻ: “Hôm nay là có thể giải thích rõ ràng chuyện trên mạng sao?” Vừa rồi cô, nhìn thấy trên mạng đã phát tán ảnh chụp của Tiêu Cẩn Như và Lý Khải, những bức ảnh chụp đó, tất cả đều là không được làm mờ đi. Ngay sau đó, Lý Khải liền tuyên bố video xin lỗi. Bạch Cẩm Sương không phải kẻ ngốc, sau khi video xin lỗi của Lý Khải phát tán ra, đằng sau chắc chắn sẽ có cái khác. Cô thật sự vừa kinh ngạc vừa vui mừng, không kìm được mà tới hỏi Mặc Tu Nhân rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra. Mặc Tu Nhân nghe được lời này, nhịn không được cười khẽ: “Ừ, buổi sáng hôm nay là có thể giải thích chuyện kia rõ ràng, mọi người đều sẽ biết, người trên mạng đó không phải em!” Bạch Cẩm Sương trong giọng nói không thể che giấu sự vui mừng: “Cảm ơn anh, Mặc Tu Nhân! Anh đang làm gì vậy? Rửa mặt sao?” Mặc Tu Nhân bất đắc dĩ cười khẽ: “Anh đang tắm rửa, em muốn vào cùng không?” Mặt Bạch Cẩm Sương lập tức đỏ lên: “Em... Em đi xuống lầu xem bữa sáng đã làm xong chưa!”. Bạch Cẩm Sương nói xong, lập tức chạy đi. Mặc Tu Nhân nghe thấy tiếng cửa phòng ngủ bị đóng lại, nhịn không được cười cười, thật là cô gái ngốc. Buổi sáng tám giờ, trên mạng tuyên bố động thái mới nhất về câu chuyện tiểu tam “Bạch Cẩm Sương”. Người đàn ông trong bức ảnh chụp cùng “Bạch Cẩm Sương”, không có làm mờ bất kì chỗ nào. Lần này, dân mạng đều sôi trào. “Đây là chuyện gì vậy, người đàn ông này bị người ta đào ra rồi sao?” “E rằng vợ của anh ta sợ là muốn tới cửa đi tìm Bạch Cẩm Sương tính sổ!” “Trời ơi, tôi còn tưởng rằng ngày hôm qua trò hay kết thúc rồi cơ! Luôn luôn ngồi hóng drama!” Kết quả, không quá hai phút, người đàn ông trong bức ảnh chụp, liền tuyên bố một đoạn video. Lý Khải trong video, mặc áo sơ mi màu trắng, sắc mặt có chút tiều tụy. Anh nhìn màn ảnh, nói: “Chào tất cả các bạn trên mạng, tối hôm nay tại đây, muốn trịnh trọng cùng cô Bạch Cầm Sương nói lời xin lỗi! Người đàn ông trong bức ảnh chụp là tôi, nhưng mà, người phụ nữ không phải là cô Bạch Cẩm Sương, người phụ nữ trong bức ảnh chụp, là một người cũng không mấy nổi tiếng ở trên mạng, khoảng thời gian trước, con trai tôi gãy xương phải nằm viện, không có tiền phẫu thuật cùng tiền nằm viện, lúc đó tôi vừa đúng lúc đang cần một khoản tiền” “Lúc ấy, người phụ nữ kia tới tìm tôi, cô ta nói với tôi, chỉ cần tôi cùng cô ta chụp vài bức ảnh, cô ta có thể cho tôi một khoản tiền, nói thật, nghe thấy tin này, tôi đã động lòng, sau khi tôi suy nghĩ kĩ càng, cuối cùng đáp ứng điều kiện của cô ta, lúc ấy, tôi cũng không biết, bức ảnh mà bọn họ chụp, là nhằm vào bôi nhọ danh dự của cô Bạch Cẩm Sương!”. “Hiện tại, sau một ngày mọi chuyện bị vỡ lở, tất cả mọi người trên mạng đều đang mắng chửi cô Bạch Cẩm Sương, nhưng mà, người trong bức ảnh chụp căn bản không phải là cô Bạch Cẩm Sương, tôi đây rõ ràng là người biết tất cả mọi chuyện, lại không dám đứng ra nói ra sự thật, hai ngày nay, nội tâm cực kì áy náy, cuối cùng, tôi không chịu đựng không được sự dày vò của nội tâm, vẫn là lựa chọn đem chân tướng nói cho tất cả mọi người, hy vọng mọi người đừng dựa vào mấy bức ảnh chụp, liền tùy ý định tội cho người khác, có lẽ, chân tướng đều không phải giống như là mọi người nghĩ, cuối cùng, tôi muốn nói với mọi người, tôi thật sự đã kết hôn, nhưng mà, mấy năm trước, vợ của tôi đã chạy theo người khác, tôi hiện giờ cũng không được coi là một người đã kết hôn! Mong trước khi mọi người ở trên mạng công kích người khác, hãy làm rõ chân tướng sự việc trước!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]