Sau khi cơm nước xong, Mặc Tu Nhân ở bên cạnh Bạch Cẩm Sương, ngồi trên sô pha xem ti vi.
Tiểu Bạch ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Bạch Cẩm Sương, thoải mái ngáy ngủ.
Bạch Cẩm Sương bởi vì chuyện ở trên mạng, tối hôm qua cũng không nghỉ ngơi tốt, lúc này cũng sẽ xem ti vi, nhưng thật ra cũng có chút hơi buồn ngủ.
Cô ấy vốn dĩ đang chìa tay ra xoa xoa Tiểu Bạch, kết quả, xoa rồi lại xoa, đôi mắt cô cũng mê man theo, tay cũng bất động.
Mặc Tu Nhận thấy đầu cô gục xuống một chút một chút, giống hệt một con sâu ngủ, cảm thấy vừa đáng yêu lại vừa buồn cười.
Anh cười khẽ nhéo nhéo khuôn mặt của Bạch Cẩm Sương: “Em buồn ngủ thì lên lầu đi ngủ đi!”
Bạch Cẩm Sương đang buồn ngủ liền mở to mắt, giọng nói cũng mang theo sự buồn ngủ: “Ôi, em ngủ quên mất!”
Mặc Tu Nhân gật gật đầu, ánh mắt vừa yêu chiều lại vừa dịu dàng nói: “Đúng vậy, mới dựa vào anh một lúc đã ngủ say rồi!”.
Bạch Cẩm Sương nhấp môi: “Em đi lên lầu ngủ đây, anh cũng đi ngủ sớm một chút!” Cô vừa nói vừa định bước xuống sofa. Kết quả, không chờ cô ngồi dậy, Mặc Tu Nhân đột nhiên đứng dậy, trực tiếp bế cô lên.
Lần này, Bạch Cẩm Sương lập tức tỉnh ngủ, tay cô bám vào bả vai Mặc Tu Nhân, có chút lo lång:
“Anh... Anh muốn làm gì?” Mặc Tu Nhân nhè nhẹ hôn lên mặt cô: “Đương nhiên là bế em lên lầu đi ngủ rồi!” “Em không ngủ cùng anh!” Bạch Cẩm Sương không hề nghĩ ngợi, trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166085/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.