Bạch Cẩm Sương sững sờ nhẹ gật đầu.
Cô không nghĩ tới, mình cứ như vậy bị Mặc Tu Nhân ôm, thế mà bất tri bất giác đã ngủ.
Mặc Tu Nhân nhìn vào người con gái bé nhỏ ngoan ngoãn nằm trong ngực, chỉ cảm thấy trái tim được tràn ngập thỏa mãn, chỉ muốn cứ như vậy ôm cô, thẳng đến thiên hoang địa lão.
Cùng một thời gian, ở trong thôn làng miền núi hẻo lánh cách một chỗ Thành phố Trà Giang không xa, mẹ của Quý Nhiên, Ngụy Tuyết Hoa nhận một cuộc điện thoại của người lạ..
“Xin chào bà, xin hỏi bà là mẹ của Quý Thanh Bình sao?” Ngụy Tuyết Hoa liền vội vàng gật đầu: “Vâng, anh là ai thế?”
“Là như vậy, con trai của bà vừa rồi đã đâm phải người ta, vết thương hiện tại của người bị đâm trúng vô cùng nghiêm trọng, bây giờ không có ý định giải quyết riêng, hiện tại muốn tố cáo anh ta, dựa theo tình huống trước mắt mà nói, Quý Thanh Bình không những phải ra tòa, về sau đoán chừng còn phải ngồi tù!”.
Giọng người bên kia lạnh lùng, và giọng điệu của anh ta công thức như một cái máy cứng nhắc.
Ngụy Tuyết Hoa một người phụ nữ nông thôn, nghe được người khác nói như vậy, trong nháy mắt luống cuống: “Anh đừng tố cáo con trai tôi, chúng tôi bồi thường tiền, chúng tôi có thể bồi thường tiền, con gái của tôi là ngôi sao lớn, con bé có tiền!”.
Kết quả, bà ta vừa nói ra khỏi miệng, đối phương liền cười lạnh: “Tiền...Chúng tôi không thiếu tiền, nếu như nhà các người muốn giải Quyết riêng, để cho Quý Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166082/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.