Lâm Kim Thư vừa sốc, vừa tức giận, lại càng không thể tin được, cô không ngờ rằng mẹ của Tề Bạch Mai lại không nói lý lẽ đến như vậy. Bạch Cẩm Sương giận tím người đến cả bờ môi cũng phát run!
Đôi mắt cô đỏ ngầu, nhìn chằm chằm vào Trần An Nhiên, cô siết chặt hai tay, nếu người phụ nữ quyền quý trước mặt không phải là mẹ của Tề Bạch Mai, thì cô ấy sớm đã ra tay.
Mà Trần An Nhiên cứ nghĩ đến đứa con gái đã làm hư con gái mình, bà ta lại hận không thể đem những lời lẽ độc ác và cay nghiệt nhất mắng nhiệt lên người của Bạch Cẩm Sương.
Bà ta trừng mắt nhìn Bạch Cẩm Sương và nói: "Cô trừng cái gì mà trừng, chẳng lẽ tôi nói sai sao. Cái thứ con gái vô giáo dục, lăng loàn trắc nết, sớm mưa chiều nắng, đổi phong bại tục như cô, tôi đây không thèm nói tới nữa?".
Tề Bạch Mai tức đến nỗi phổi muốn nổ tung, cô ta nhanh chóng bước xuống khỏi giường, định kéo tay Trần An Nhiên lại.
Trần An Nhiên đang chửi rủa hăng say thì cánh cửa phòng bệnh đột nhiên bị đá mở.
Mặc Tu Nhân bước vào với vẻ mặt u ám, ánh mắt giống như sắp giết người tới nơi.
Tề Minh thường đi theo ba để giải quyết công việc của công ty, Mặc Tu Nhân có thể không biết anh ta, nhưng anh ta thì lại biết Mặc Tu Nhân.
Vừa nhìn thấy Mặc Tu Nhân, trong mắt anh ta lóe lên một tia kinh ngạc: "Tổng giám đốc Mặc!"
Kết quả là tổng giám đốc Mặc đến cả nhìn một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166072/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.