Hôm nay đã là ngày thứ ba Mặc Tu Nhân đi công tác, trong cả ngày này, Bạch Cẩm Sương đều có cảm giác mí mắt giật liên tục.
Cô cả ngày tâm chí bất an, buổi chiều lúc chuẩn bị tan làm.
Bạch Cẩm Sương nhìn các đồng nghiệp xung quanh, ai cũng nhìn cô với vẻ mặt kỳ lạ, nhưng mà, không ai chủ động lên nói chuyện với cô cả.
Bạch Cẩm Sương trong lòng buồn bực, lại cũng không quá để ý, cô gửi tin nhắn cho Mặc Tu Nhân, nhưng không có phản hồi, điện thoại cũng không ai nghe máy.
Chắc có thể là do cơn bão bên thành phố Hải Dương gây ra quá lớn, bây giờ không có tin tức, cũng chưa chắc không phải là tin tốt.
Mặc Tu Nhân vẫn luôn ở trạng thái không liên lạc được, Bạch Cẩm Sương nghĩ đến hình ảnh ngọt ngào lúc trước của hai người, trong lòng cô liền thấy không thoải mái.
Cô thu dọn đồ đạc, mở điện thoại ra, quyết định xin nghỉ, đặt vé máy bay đi Hải Dương.
Kết quả, cô vừa mới mở điện thoại ra, liền thấy Lâm Kim Như gửi tin nhắn tới.
Lâm Kim Như: Cẩm Sương, cậu đang làm gì thế?
Bạch Cẩm Sương: Tớ vẫn đang ở công ty, đang xem vé máy bay, tới định xin nghỉ đi Hải Dương tìm Mặc Tu Nhân, có chuyện gì vậy?
Lâm Kim Như: Cậu đừng đi! Bạch Cẩm Sương: Có chuyện gì à?
Trong lòng Bạch Cẩm Sương có dự cảm không lành, không phải Mặc Tu Nhân xảy ra chuyện rồi chứ, vì thế, Lâm Kim Như mới nói như vậy.
Bạch Cẩm Sương im lặng, trong lòng cảm giác như có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166063/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.