Mặc Tu Nhân vẻ mặt bình tĩnh, sâu trong đáy mắt hiện lên một nỗi chán ghét, giọng nói mang theo khí chất đầy sự thù địch: "Những lời này tôi chỉ nói một lần, tôi nghĩ cô không nên ngu ngu ngốc như vậy, cho dù không có Bạch Cẩm Sương thì tôi cũng sẽ không thích cô, đừng tiếp tục làm những chuyện vô ích nữa, nếu không thì đừng trách tôi không khách khí, lần này thấy Bạch Cẩm Sương không làm sao, mối quan hệ giữa nhà họ Tần và nhà họ Tống vẫn còn hơi lấn cấn vì chuyện vài năm trước đó, tạm thời tôi sẽ không so đo nữa! Nhưng cô đối với tôi hãy chừng mực!"
Mặc Tu Nhân nói xong, lập tức cúp máy.
Trước khi gọi điện thoại cho Tổng Chí Nam thì đã sớm đoán được tình hình.
Nhưng mà, cho đến khi Tống Chỉ Nam thừa nhận, anh ta đã vô cùng phẫn nộ.
Không phải là anh không dám động đến Tống Chí Nam, chỉ là nếu động đến Tống Chí Nam thì sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa nhà họ Tống và nhà họ Tần, đến lúc đó mọi người trong nhà đều sẽ biết đến sự thật về Bạch Cẩm Sương.
Anh đã làm lớn chuyện với Bạch Cẩm Sương, e rằng sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của Bạch Cẩm Sương trong mắt mọi người.
Mặc Tu Nhân không muốn chuyện này làm ảnh hưởng đến thái độ của mọi người trong nhà đối với Bạch Cẩm Sương trước khi cô gặp bố mẹ, thậm chí còn ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa anh và Bạch Cẩm Sương.
Nhưng anh đã ghi nhớ sự việc lần này rồi.
Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166037/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.