Mặc Tu Nhân nói xong liền quay người rời đi, chu đáo giúp Bạch Cẩm Sương đóng cửa.
Bạch Cẩm Sương nhìn cánh cửa với vẻ mặt buồn bã, quả nhiên con người không nên hi vọng quá nhiều.
Nghĩ đến Mặc Tu Nhân, trong lòng cô bây giờ đang rối bời, một lát sau cô đã lấy lại tinh thần, tự nhủ với bản thân, Mặc Tu Nhân không thể nào thì thích có được. Sau đó cô lại âm thầm suy đoán trong lòng, anh đối xử với cô tốt như vậy, có lẽ cũng có chút thích cô.
Nhưng sau khi Mặc Tu Nhân phủ nhận điều đó, cô rất buồn nhưng trước mặt Mặc Tu Nhân cô hề biểu hiện ra điều đó.
Bạch Cẩm Sương ôm gối nằm xuống giường. Trong đầu cô giờ chỉ toàn là cảnh bạo lực mạng hôm nay và khuôn mặt của Mặc Tu Nhân. Vẻ mặt cô có chút mệt mỏi, trống rỗng. Hơn mười hai giờ đêm, Bạch Cẩm Sương vẫn không ngủ được. Cô bật đèn, nằm yên lặng, thẫn thờ nhìn vào khoảng không. Lúc này, điện thoại đổ chuông, có người gửi tin nhắn cho cô.
Bạch Cẩm Sương không muốn xem điện thoại, nhưng tiếng chuông điện thoại lại vang lên lần nữa.
Bạch Cẩm Sương duỗi tay, để tay lên trán suy nghĩ một lát, sau đó đứng dậy cầm điện thoại trên tủ đầu giường.
Người gửi tin nhắn là Tề Bạch Mai, cô ta gửi tới một vài bức ảnh. Cô ngẩn người, vừa nhấp vào những bức ảnh, hốc mắt cô đột nhiên đỏ hoe.
Đó là những bức ảnh chụp màn hình bình luận của cư dân mạng mà Tề Bạch Mai thu thập được.
“Tôi đã nói mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166029/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.