Lăng Như Yến cắm máy xua muỗi vào, cô không khỏi bật cười, đúng là lo bò trắng răng mà. Cắm xong, cô liền đi lên giường, đợi Mặc Tu Nhân đến.
Trợ lý của cô đã giúp cô ứng phó với Bạch Cẩm Sương, Lăng Như Yến còn đặc biệt dặn dò rằng trước tám rưỡi không được để Bạch Cẩm Sương rời khỏi căn phòng đó.
Đợi đến sau khi Bạch Cẩm Sương đi ra, sợ rằng cô và Mặc Tu Nhân đã hành sự Xong rồi! Đến lúc đó, điều cô muốn tự nhiên sẽ đến!
Đàn ông đấy à, thường thì không yêu cầu quả cao đối với người phụ nữ cùng anh ta lên giường, qua đêm với nhau một lần rồi, không biết chừng còn tiếp tục có lần hai, lần ba, rồi nghiện cũng nên!
Huống hồ gì, cho dù Mặc Tu Nhân không cho cô bất kỳ thứ gì, nhưng anh ta đẹp trai như vậy, khiến người ta xao xuyến không nguôi như thế, coi như cô cũng không thiệt thòi gì cho lắm!
Đã hơn bảy giờ rồi, cũng không biết Mặc Tu Nhân có đến sớm hay không. Lăng Như Yến nằm trên giường, lòng mơ về một giấc mộng đẹp.
Nhưng cô cảm thấy hô hấp của mình ngày càng khó khăn, đầu ngày càng trở nên nặng trĩu, ngực vô cùng khó chịu giống như có một hòn đá lớn đè lên vậy, cô muốn ngồi đứng dậy nhưng lại không còn một chút sức lực nào mà ngổm lên.
Trong lòng cô chỉ nhớ duy nhất một điều đó chính là lúc Mặc Tu Nhân bước vào cửa, cô nhất định phải nhanh chóng xuống giường quấn lấy anh ta, không để anh ta bật đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1166004/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.