Thượng Vân Dương bị tức đến nỗi muốn hộc máu, nhưng bị Lăng Như Yến kéo lại, ngón tay run rẩy chỉ về phía Tê Bạch Mai. Cô ta nổi giận với Lăng Như Yến: “Cô buông tôi ra.”
Lăng Như Yến nhíu mày: “Cô ta cố ý chọc tức cô, cô đừng có bị lừa”
Tê Bạch Mai tỏ vẻ vô tôi, tiếp tục thêm dầu vào lửa: “Thượng Vân Dương, cô đừng tức giận, cô cũng biết tính cách tôi nhạt nhẽo, không biết ăn nói, nếu như tôi có nói gì làm cô tức giận thì xin lỗi haha, cũng đừng tức chết đó ”
Cô ta nói xong thì xoay người đỡ Lâm Kim Thư đi ra ngoài: “Cô có sao không Lâm Kim Thư?”
Lâm Kim Thư không biết Tê Bạch Mai là ai, khó khăn lắc đầu một cái. Hai người bọn họ vừa ra khỏi nhà vệ sinh thì thấy Bạch Cẩm Sương vội vã chạy đến.
Phía sau lưng cô còn có Cảnh Hạo Đông và Lâm Thanh Tuấn. Lúc Bạch Cẩm Sương nhận được tin của Tê Bạch Mai đã kêu Lâm Thanh Tuấn qua.
Cảnh Hạo Đông đến tìm Lâm Kim Thư thì nghe được chuyện Lâm Kim Thư bị bắt nạt ở nhà vệ sinh cho nên mới cùng đến đây.
Thượng Vân Dương vừa mới đi ra từ nhà vệ sinh thì liếc mắt thấy Lâm Thanh Tuấn. Cô ta ngay lập tức chạy về phía Lâm Thanh Tuấn, nhào vào trong ngực của anh ta, tủi thân khóc: “Lâm Thanh Tuấn, anh phải đòi lại công bằng cho em, anh nhìn mặt của em đi, Lâm Kim Thư muốn phá hủy khuôn mặt của em, sau này em phải sống sao đây.”
Tê Bạch Mai giật mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1165971/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.