Quý Nhiên sợ tới mức đến hồn cũng không còn mà trực tiếp mềm nhũn trong lòng Mặc Tu Nhân. Sắc mặt lúc này của Mặc Tu Nhân trông rất khó coi mà nhíu mày.
Mặc dù thủ đoạn của anh rất tàn nhẫn, nhưng cuối cùng anh cũng không thể cứ đứng trơ mắt ra nhìn một người đang sống sờ sờ ở trước mặt mình bị xe đụng. Chiếc xe đâm vào cột đá trước cửa Nhà hàng Minh Toàn. Phân đầu sẽ bị đụng vào đã lõm xuống, trán của người lại xe đang gục xuống vô lăng, đầu người này đang chảy ra rất nhiều máu.
Mặc Tu Nhân buông ra Quý Nhiên: "Tự mình đứng lên.”
Cả cơ thể của Quý Nhiên như nhũn ra. Cô ta lảo đảo một chút rồi vội vàng bám vào bức tường ở bên cạnh.
Mặc Tu Nhân lạnh lùng lấy điện thoại di động ra rồi gọi cho Triệu Vân Vương: "Tôi đang xảy ra chút chuyện ở Nhà hàng Minh Toàn, cậu mau đi điều tra một chút để xem là ngoài ý muốn hay là có người cố ý làm.”
Giọng nói lúc này của Triệu Vân Vương trở nên vô cùng nghiêm túc: "Được rồi, tôi sẽ lập tức đi điều tra"
Mặc Tu Nhân cúp điện thoại, liếc nhìn Quý Nhiên càn đang đứng bên cạnh một cái: "Quý Nhiên, tôi cảnh cáo cô thêm một lần nữa. Nếu cô không muốn bị giết thì về sau tránh xa tôi ra một chút.”
Đôi môi của Quý Nhiên khẽ run lên, mãi sau cô ta mới nói ra một câu: "Em đã biết. Chuyện vừa rồi, cảm ơn anh Mặc đã giúp đỡ” . Truyện Sủng
Ánh mắt của Mặc Tu Nhân cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1165949/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.