Sắc mặt Mặc Tu Nhân cực kỳ u ám.
Mặc Tu Nhân: “Nhìn thấy tôi đang trong hoàn cảnh khó khăn bế tắc thế này, anh còn có thể vui vẻ đến thế nhỉ, anh hãy giúp tôi đưa ra một chút ý kiến được không?”
Cảnh Hạo Đông: “Được rồi, được rồi, tôi sẽ cố gắng kiềm chế bản thân không cười anh nữa, thật ra tôi cũng không có ý kiến nào hay cả, nhưng mà, tình huống chiến tranh lạnh này cần phải kết thúc sớm, bất luận như thế nào, cũng phải nghĩ cách đưa cô ấy đến buổi tiệc giao lưu kinh doanh thương mại đó, và tất nhiên cô ấy không thể nào không nói chuyện với anh được!”
Mặc Tu Nhân: “Anh có cách gì hay không?”
Cảnh Hạo Đông: “Anh tự suy nghĩ đi, làm thế nào mà có thể đưa cô ấy quay trở về ấy, anh hiểu rõ Bạch Cẩm Sương hơn tôi mà, cách anh nghĩ ra, chắc chắn sẽ có hiệu nghiệm hơn tôi!”
Mặc Tu Nhân im lặng, không nói gì với Cảnh Đông Hạo. Anh nghĩ đến nửa ngày, cuối cùng cũng bắt đầu lấy điện thoại ra nhắn tin.
Zalo không thể nhắn tin được, nhưng nhắn tin điện thoại thì có thế! Mặc dù Mặc Tu Nhân suy nghĩ như thế, nhưng trong lòng có chút thấp thỏm, lo lắng không yên, anh sợ Bạch Cấm Sương thật sự cho anh vào danh sách đen! “Bạch Cẩm Sương, thành thật mà nói, chuyện tối qua, cả hai chúng ta đều có lỗi, em buồn thì buồn, nhưng chúng ta đều là người lớn cả rồi, không thể vì tính trẻ con mà ảnh hưởng đến mọi chuyện được, tối nay có anh một buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1165940/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.