Mặt Bạch Cẩm Sương căng thẳng: "Cô Tống!"
Tống Ngọc Tiên xoay người, dựa vào bồn rửa tay, lười biếng nhìn Bạch Cẩm Sương: "Lại nói, cô thật đúng là âm hồn không tan đấy! Tôi và Vô Đoan mới vừa về nước đã gặp cô, cô xa đàn ông thì không thế sống à?"
Vẻ mặt của Bạch Cẩm Sương khó coi, cô đứng đờ cả người nhìn Tống Ngọc Tiên: "Cô Tống, cô nói chuyện thì chú ý chút đi!"
Tống Ngọc Tiên đưa bộ móng tay mới làm lên, một tay khác nhẹ vuốt ve viên đá quý trên móng tay, cười không chút để ý: "Chú ý...
Tôi phải chú ý cái gì?"
Cô ta dừng một chút, nhìn thẳng vào Bạch Cẩm Sương, giọng điệu châm chọc: "Nói thật, dù là phải chú ý cũng là chú ý đề phòng cô, đề phòng cô quyến rũ chồng chưa cưới của tôi mới đúng!"
Đồng tử Bạch Cẩm Sương hơi co lại, sắc mặt trở nên khó chịu: "Cô Tống, tôi đã có bạn trai, hy vọng cô đừng bị bệnh vọng tưởng người bị hại, một vừa hai phải thôi!"
Tống Ngọc Tiên buông tay xuống, liếc mắt nhìn cô một cái: "Người cô nói là Trịnh Hoài Thanh sao?"
Bạch Cẩm Sương mím chặt môi: "Không phải!"
Tống Ngọc Tiên hừ lạnh một tiếng: "Cô lại tuỳ tiện tìm một người đàn ông để giả vờ sao, cô cho rằng tôi sẽ tin à?"
Bạch Cẩm Sương không thể nhịn được nữa: "Tống Ngọc Tiên, đừng có mà quá đáng!"
Bạch Cẩm Sương nói xong thì xoay người muốn đi.
Kết quả, cô mới vừa đi đến cửa phòng vệ sinh đã nghe được Tống Ngọc Tiên lạnh lùng nói: "Bạch Cẩm Sương!"
Bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1165918/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.