Lý Thanh cũng không tức giận, sau khi mất nhà, cô ta đã hiểu ra rất nhiều chuyện. Chút giả dối với căm ghét đối với Lý Thanh chẳng là gì cả.
Cô ta ngây người nhìn Cảnh Như Yến: "Như Yến, cậu thích Mặc Tu Nhân đúng không, cậu nói xem, nếu như tôi nói với Mặc Tu Nhân, tại bữa tiệc nhà họ Vân, cậu mượn dao giết người, lợi dụng tôi đối phó Bạch Cẩm Sương, anh ta sẽ đối xử với cậu thế nào” Vẻ mặt của Cảnh Như Yên lập tức thay đổi: "Là cậu, vì Vân Thành Nam thích Bạch Cẩm Sương, nên cậu mới phải đối phó với cô ấy.
Không liên quan đến tôi!" Lý Thanh bật cười, nụ cười khiến người ta cảm thấy ớn lạnh: "Thật sao? Vậy thì tôi rất muốn thử xem, Mặc Tu Nhân có tin tôi không? Dù sao tôi cũng không còn gì nữa, tôi không sợ cái gì cả, Cảnh Như Yên!"
Cảnh Như Yên sắc mặt lại thay đổi, cuối cùng cô ta hung hăng nhìn chằm chằm Lý Thanh: "Được rồi, coi như cậu giỏi, nhưng tôi chỉ giúp cậu lần này!"
Lý Thanh cất đi nụ cười đáng sợ: "Như vậy là đủ rồi!"
Cảnh Như Yên tức giận đến bực bội: "Sau này cậu đừng đến tìm tôi nữa!"
Lý Thanh cong môi mỉa mai: "Số điện thoại của tôi không đổi. Cho người đưa xe và thông tin đến cho tôi là đủ rồi!" Lý Thanh nói xong liền xoay người rời đi.
Gia đình cô ta tan nát, lại mất đi đứa con, tất cả những chuyện này, cô ta đều phải khiến hai người đó phải trả một cái giá thê thảm! Bữa trưa. Cảnh Như Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1165860/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.