Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vừa ăn cướp vừa la làng Mạc Tử Nhân nhìn thấy, Lý Thanh tìm Bạch Cẩm Sương đặt làm trang sức, thế mà cũng bị trúng dược.
Chuyện này khiển cho những điêu mà anh nói với Triệu Văn Vương, việc trong rượu có vấn đề là một chuyện với việc kẻ thù của nhà họ Vân làm là một, có thể tin được hai phần.
Đến cuối cùng thì Lý Thanh cũng là con dâu mà nhà họ Vân đã nhận định, cô ta cũng bị rồi, vậy chuyện này rất có khả năng là nhắm vào nhà họ Vân.
Mặc Tu Nhân đang nhìn danh sách thì nghe thấy Bạch Cẩm Sương nói: “ Ngài Mặc, đây là bản thảo thiết kế đã in ra, còn về bản gốc thì tôi sẽ Sớm vẽ xong!”
Mặc Tu Nhân quay người nhìn Bạch Cẩm Sương: “Em cảm thấy chuyện tối qua là như hết nào?”
Bạch Cẩm Sương liền giật mình nhẹ, biểu cảm có chút không tự nhiên nhưng vẫn nhanh chóng nói: “Tôi vốn định nói với anh chuyện này, tôi nghỉ ngờ là do Lý Thanh làm, vì tôi hôm qua tôi cũng chỉ uống rượu của cô ta đưa! Mà cô ta cũng là bạn thân của Cảnh Như Yến, hôm qua tôi còn tạt rượu lại Cảnh Như Yẩn, Lý Thanh cũng từng nói muốn trả thù cho Cảnh Như Yến!”
Đặc biệt là khi nhớ tới lời của Lâm Kim Thư nhắc cô tránh xa Lý Thanh một chút, càng làm cô cảm thấy rằng Lý Thanh đưa rượu cho cô vừa là muốn xin lỗi, vừa là muốn cảm ơn, chắc chắn là có động cơ cả.
Kết quả, sau khi Mặc Tu Nhân nghe thấy lời của Bạch Cầm Sương lại nói: “Lý Thanh cũng bị tình trạng tương tự?”
Bạch Cẩm Sương chợt sửng sốt, giống như vẫn chưa nghe hiểu ý của anh: “Anh nói cái gì cơ?”
Ánh mắt Mặc Tu Nhân sáng lên, lặp lại: “Tình trạng tối qua của Lý Thanh giống với em, rượu của cô ta cũng có vấn đề, mà không mỗi em và cô ta, mấy người rời đi trước tối qua cũng do uống rượu mà xảy ra vấn đề, tôi nghi ngờ đối phương muốn nhằm vào người nhà họ Vân, mà hôm qua em đi gần với Vân Thành Nam như vậy”
Bạch Cẩm Sương trợn tròn mắt, cô vốn vô cùng nghi ngờ Lý Thanh, bây giờ lại nghe thấy Lý Thanh cũng bị trúng dược rồi.
Cô nghe xong lời của Mặc Tu Nhân, phút chốc cảm thấy mơ hồ:”
Như vậy sao?”
Nếu như chỉ có một mình cô có vấn đề thì cô còn có thể nói rằng là do Lý Thanh làm, nhưng bây giờ đến cả Lý Thanh cũng có vấn đề rồi! Quan trọng nhất là còn có những người khác cũng xảy ra vấn đề như vậy, điêu này khiến tất cả mọi chuyện đều trở nên vô cùng mơ hồ.
Mặc Tu Nhiên nhìn thấy sự hoảng hốt của Bạch Cẩm Sương cũng nói: “Nếu như người gây ra có thù với nhà họ Vân, không cần phải gây chuyện lớn như vậy trong tiệc sinh nhật bà chủ của nhà họ Vân, rất nhiều người đều bị, tìm không ra được người sai khiến ở phía sau, sau này chắc chắn sẽ gây ra lòng người bị chia cắt trong nhà họ Vân”
Bạch Cẩm Sương trầm mặc, ngẩng đầu nhìn Mặc Tu Nhân: “Đây có phải là...vì muốn chuyển sự chú ý?”
Con ngươi của Mặc Tu Nhân khẽ co lại: “Em

- -----------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.