Dương Khiết 2 mắt nhắm lại, gõ cây bút bi xuống bàn phát ra mấy tiếng lạch cạch, khào khào nói 2 tiếng:" Đủ rồi.". Lưu Tinh Phi đã vào trong phòng từ bao giờ, 2 mắt trố ra, lặng im không nói. Mấy người còn lại nhìn Dương Khiết chằm chằm, có lẽ là mong 1 lời nhận xét. Còn Tề Kiêu, sau khi đỡ Mộ Đình dậy thì trong mắt đột nhiên xuất hiện 1 tia bất ngờ.
Lại phải mất 1 lúc sau, Dương Khiết mới mở mắt, ngẩng đầu lên, nhưng không nhìn Tề Kiêu, mà là nhìn Mộ Đình.
-Cô bé, em tên gì?
Nãy giờ Mộ Đình mải mê nhìn ngó xung quanh, nghe hỏi có hơi giật mình, vội trả lời:" Em tên Mộ Đình."
-Hiện tại đang làm gì?
-Hiện tại đang là sinh viên trường Đại học Quốc gia.
Mọi người nghe thấy 4 chữ "Đại học Quốc gia" không mong đợi ấy thì đồng loạt sửng sốt nhìn Mộ Đình chằm chằm, ngay cả Tề Kiêu cũng không phải ngoại lệ.
Dương Khiết nhìn cô soi mói, hỏi tiếp: "Vậy em đến đây, muốn thử vai gì?"
Mọi người nhìn Dương Khiết, hơi ngạc nhiên về câu hỏi có phần "ngu":" Đến đây tất nhiên là thử vai nữ chính rồi.", nhưng lại còn ngạc nhiên hơn khi nghe Mộ Đình trả lời lại, giọng nói có phần ngây thơ pha chút hờn dỗi nhìn Lưu Tinh Phi:" Em chỉ theo bạn em đến đây chơi thôi chứ em đâu có đi thử vai."
Xung quanh Dương Khiết vang lên mấy tiếng xì xào:" Cái gì, không đến thử vai? Đùa ta, chắc chắn là đang đùa ta mà..."
-Vậy sao lại vào đây?- Dương Khiết vui vẻ vặn lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-bot-dien-dum-anh/112327/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.