Sáng hôm sau
Nhỏ đã ở suốt một đêm để trông coi cô. Thấy cô cứ khóc nhỏ cũng kìm lòng ko được nhưng cô an ủi cô.
Sáng cô thức dậy mắt đã sưng lên đỏ. Nhỏ cũng ko khá hơn mấy.
Nàng và chàng cùng cậu đem đồ đến cho cô.
"cạch"
"Chào mọi người" cậu hớn hở chào hỏi. ko phải cậu ko bt bệnh tình của cô nhưng cậu muốn làm cho tinh thần của cô khá hơn coi như an ủi.
"Chào" cô và nhỏ lên tiếng cười nhẹ
"Anh có mua cháo và trái cây cho em nè Di Di" chàng để giỏ trái cây lên bàn cười nói. Chàng cũng biết chàng rất đau lòng nhưng chỉ có thể an ủi cô tới mức của người bạn và hết sức của một người anh trai.
"Em có đem ít đồ cho cki" nàng cũng cười.
"Cám ơn nhoa hihi" nhỏ từ nhà vệ sinh lên tiếng
"Đâu có đem cho cô đâu cám ơn liuliu" cậu trêu cô
"hứ. ko thèm nói chuyện với cái não cá vàng như cậu đâu lè" nhỏ cũng trêu lại
"Não cá vàng là cô đó.Cô mới là đầu não cá vàng liuliu bà chần" cậu trêu nhỏ rồi chạy ra
"Đứng lại đó cho tui" nhỏ đuổi theo.
"2tuần nữa là sinh nhật Tiểu Hoàng. Tuần sau cki về nha" cô cười nhẹ như một ngọn gió nhẹ vì cô chưa khỏe hẳn
"Nhưng...." nàng tính cảng thì
"Ko sao.Tuần sau em sẽ được xuất viện" chàng vì muốn tinh thần của cô khá hơn.
"cám ơn anh" cô nói.
"Để anh chở Băng đi mua ít đồ. em nghỉ ngơi đi" chàng nói rồi đứng lên cầm tay nàng đi ra
" Cô nhìn theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-anh-xin-loi/1327422/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.