Ở khu công nghiệp bị bỏ hoang, Từ Kiêm sau khi nói chuyện xong với người hắn cho là Lya thì liền rời khỏi, sau khi hắn ngồi lên xe thì mới cảm nhận được điều bất thường, đàn em hắn dẫn theo đâu hết rồi?
Từ Kiêm bắt đầu cảm thấy bất an, người trong giang hồ thường đồn Lya rất độc ác, tàn nhẫn ra tay không kiêng nể bất cứ ai, em trai kết nghĩa của hắn là một minh chứng rất rõ, lần này mình đã nhìn thấy mặt Lya rồi, chẳng lẽ vì điều này mà Lya triệt tiêu luôn cả mình? Từ Kiêm suy nghĩ xong thì nuốt nước bọt lo sợ, xung quanh hiện giờ chỉ còn mình hắn, nếu không rời khỏi đây, e là tính mạng khó mà bảo toàn được.
Từ Kiêm bắt đầu khởi động xe, nhưng bẻ lái ra lề đường thì liền bị đám côn đồ ở đâu đó chặng lại, bọn chúng trông rất ngang ngược và ỷ thế, chúng cầm lấy cây gậy đánh bóng chày, thẳng tay đập vào cửa sổ bằng kính, mọi thứ diễn ra rất nhanh như không muốn cho Từ Kiêm một giây nào để phản đòn.
Cửa sổ bằng kính vỡ vụn, một tên đàn em bỏ tay vào bên trong xe, mở cửa rồi kéo Từ Kiêm ra ngoài, đá hắn nằm lăn lóc xuống đất.
"Các người là ai, muốn gì?"
Tên cầm đầu không trả lời Từ Kiêm, hắn ra lệnh cho một tên đàn em bằng một cái hất hàm, đàn em tên đó liền hiểu, chúng chậm rãi bước tới xe, mở gầm xe ra rồi cầm lấy một trăm ký ma túy ra ngoài.
Từ Kiêm chứng kiến như vậy thì tròn mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-anh-day-nay-vo-la-bac-si-phu-nhan-ii/1723073/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.