Diệp Hâm Đình trở về phòng, chốt cửa lại, vẻ mặt thất thần dần bước tới phía giường. Cô ngồi đó trầm ngâm rất lâu, suy nghĩ về chuyện lần trước cha cô có nói chuyện với quản gia về việc tìm kiếm tung tích của con gái ruột của ông ấy. Vậy đến khi ông ấy tìm được con gái rồi thì sẽ vứt bỏ cô sao? Bản thân cô vốn phủ nhận điều này nhiều lần, thậm chí là cho rằng mình mới chính là con gái ruột của Diệp Tấn. Nhưng thực chất, cô rất sợ điều này, rất sợ cha sẽ bỏ rơi mình. Vì vậy, cô đã cố gắng hết sức, bày vẻ ngoan ngoãn và trưởng thành trước mặt Diệp Tấn.
Giọt nước mắt nóng hổi lăn dài hai bên má trên khuôn mặt vô cảm xúc của Diệp Hâm Đình. Cô siết chặt tay nắm lấy ra trải giường, lắc đầu nói:"Mình sẽ không để chuyện đó xảy ra, con gái của Diệp Tấn chỉ có một và chỉ một thôi. Diệp Hâm Đình."
.....
Hàn viên.
Ngồi ở bàn ăn trong phòng bếp, Hàn Dương Phong dùng đũa nếm từng món ăn mà Tiểu Ninh đã chuẩn bị sẵn hết ở trên bàn, miệng không ngớt lời khen ngợi:"Tiểu Ninh, tay nghề của em ngày càng tốt đấy!"
Ngồi xuống cạnh anh, Tiểu Ninh nheo mắt, mỉm cười tự hào:"Em là ai chứ?"
Nói xong, hai mắt Tiểu Ninh chợt sáng lên, nhìn Hàn Dương Phong cất giọng hỏi tiếp:"Thiếu gia, Phi Dạ....khi nào thì mới về vậy?"
Hàn Dương Phong nghe câu hỏi từ Tiểu Ninh thì khựng đũa, anh nhìn lên vẻ mặt ngây thơ ấy, bắt đầu đùa giỡn hỏi:"Tối qua cậu ta gọi cho em để mách lẻo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-oi-anh-day-nay-vo-la-bac-si-phu-nhan-ii/1723034/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.