Tư Đàm cười gượng một tiếng.
"Thiếu gia. Xem ra cô bé này thích nói chuyện với cậu hơn là tôi rồi."
Vương Tư Ngôn đưa tay xoa xoa thái dương.
"Ừ."
Những ngày trước khi gặp Chiêu Thần đối với anh mà nói đúng là một cơn ác mộng. Anh bị Nhục Chi Độc dày vò đến mức bản thân tiều tụy, không ăn không ngủ. Vậy mà cha của anh, ông ta dù chỉ một chút thuốc giải cũng không đưa, đã vậy còn không giữ liên lạc. Người ta thường nói hổ dữ không nỡ ăn thịt con, vậy thì chắc chưa từng thấy qua cách đối xử của cha anh đối với anh rồi.
Từ khi còn nhỏ, Vương Tư Ngôn đã thiếu đi tình yêu thương của mẹ, còn bị cha ghét bỏ. Ông ta luôn nói anh không phải là con ruột của ông ta, mà chỉ là kết quả của mối tình vụng trộm giữa mẹ anh và người khác. Để trả thù mẹ anh, ông ta đã dùng Nhục Chi Độc áp chế anh, khiến anh sống không bằng chết. Loại độc này không thể giải dứt điểm mà chỉ có thể dùng thuốc khắc chế tạm thời.
Vương Tư Ngôn mang vẻ ngoài lạnh lùng, trầm tĩnh và lãnh đạm dù chỉ mới vừa 20 tuổi, cái tuổi lẽ ra nên tràn đầy những rực rỡ và nhiệt huyết. Lúc nhìn thấy Chiêu Thần bị đánh đập ở khu vui chơi, anh mới nhận ra con người có nhiều cách để dày vò nhau đến vậy. Cha dượng của cô là người hung bạo, nên luôn dùng những lời nói tổn thương tinh thần cô, còn hành hạ về thể xác. Cha anh thì lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi/2543534/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.