"Chuyện này là sao chứ? Tại sao bà lại biết rõ về tôi như vậy? Bà là ai? Bà là ai?"
Chiêu Thần kích động muốn biết sự thật, cô thật sự muốn biết tại sao mình lại đến được nơi mà Hàn Thảo sinh trưởng, muốn biết người đàn bà kì lạ này là ai. Nhưng từ đầu đến cuối, bà ta vẫn ngồi ở dưới gốc cây rất bình thản, giống như những nỗi lo trong ánh mắt của cô với bà ta mà nói chỉ là một hạt cát.
"Chỉ cần cô ở nơi này gặp phải chuyện gì, thì mãi mãi cũng sẽ không thể quay về thế giới thực được nữa."
Cô há miệng, kinh ngạc đến mức nói không nên lời. Bấy giờ cô mới hiểu, đây chỉ là một thế giới ảo, mộng cảnh do Hàn Thảo tạo ra, và bà ta cũng chính là người đến từ mộng cảnh. Chỉ cần linh hồn xảy ra chuyện, thì thể xác của cô ở thế giới thực sẽ chết, và cô cũng sẽ chết. Cô sẽ mãi mãi bị mắc kẹt ở nơi băng giá này, mãi mãi.
Chiêu Thần bước đến gần chỗ của bà lão, nhưng kì lạ rằng cô có thể nhìn thấy bà ta, có thể nói chuyện với bà ta nhưng lại chẳng thể chạm vào. Mọi thứ dần trở nên mờ nhạt, khiến đầu óc cô bây giờ rối rắm như tơ vò. Cô muốn thoát ra, nhưng cũng không thể không tận dụng cơ hội này mà đi tìm Hàn Thảo. Nén nỗi bất an trong lòng xuống, cô lùi lại vài bước, hỏi
"Tôi muốn tìm Hàn Thảo. Có phải bà cũng biết về nó không?"
Bà ta bật cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi/2543168/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.