Vương Tư Ngôn đứng ở bên ngoài cửa sổ bệnh viện nhìn vào, Chiêu Thần lúc này vẫn đang say ngủ. Anh biết cô đang rất mệt, là do thai nhi trong bụng lại đang hành cô. Nhưng cứ như vậy, cô sẽ ngủ mãi không thể nào tỉnh lại được nữa. Người là do anh đưa về, là do anh một tay chăm sóc nuôi dưỡng, cũng là do chính anh muốn che chở yêu thương. Anh yêu cô nhiều đến như vậy, đến mức sắp phải phát điên lên khi thấy cô trong bộ dạng thế này.
Lúc cô ngủ dậy đã là sáng hôm sau, nhưng cô không muốn gặp anh, còn nói với y tá chỉ cần để anh vào phòng thì sẽ không chịu uống thuốc. Anh hết cách, chỉ đành không vào gặp cô, cũng không muốn cả hai lại phải xảy ra mâu thuẫn.
Vương Tư Ngôn trở về nhà, nhìn những bức ảnh mà anh và Chiêu Thần đã chụp cùng nhau, lúc cô còn học Đại học, lúc cô vừa mới ra trường, lúc hai người bắt đầu yêu nhau. Thời gian đã dài đến vậy rồi, mà anh lại thấy nó giống như một cái chớp mắt, quá nhanh. Anh không kịp cùng cô tận hưởng những phút giây ngọt ngào, thì bao nhiêu biến cố lại ập đến. Sóng xô vào bờ, vùi dập đi biết bao những mong ước và khát khao mà hai người đã cùng nhau tạo thành.
Anh tựa đầu vào ghế sô pha, mệt mỏi khiến anh chán chường chẳng muốn ăn uống gì, lại bắt đầu uống rượu. Trong mắt của anh, hiện ra một hình ảnh Chiêu Thần đẹp đến nao lòng, ngồi bên bàn làm việc, làm điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi/2543146/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.