Sau khi về tới nhà, Tiểu Bạch Thỏ liền đu bám lấy hắn.
" Chú, Vi Vi rất nhớ chú."- Cô vẫn giữ đôi tay ôn chặt cổ hắn từ nãy giờ.
Lãnh Tư Hàn cũng đã quá quen với sự đu bám này của Bạch Vi. Khác với những người phụ nữ cứ ượn ẹo ôm cố gắng quyến rũ hắn, Bạch Vi lại đem tới cho hắn một sự dễ chịu. Hắn thích cảm giác được ôm trọn cô trong lòng mình như vậy. Từ lúc xuống xe tới giờ, vẫn ôm chặt lấy tấm lưng nhỏ của Tiểu Bạch Thỏ trên người mình, hành lý thì để vệ sĩ xách lên phòng hộ.
Nghe được Tiểu Bạch Thỏ nói nhớ mình, hắn liền dịu dàng đặt một nụ hôn lên trán cô, nhìn cô nhóc trong lòng đầy vẻ tình ý.
" Tôi cũng nhớ nhóc lắm, Tiểu Bạch Thỏ ạ.".
Thế rồi, hắn cứ thế mà bế Bạch Vi lên phòng, đặt cô lên giường.
" Đợi tôi đi tắm xong, chúng ta ăn cơm."
Bạch Vi im lặng một lúc, tay vẫn không buông khỏi người hắn.
" Có thể tắm chung không? Đằng nào chú tắn xong, Vi Vi cũng phải tắm."
Lãnh Tư Hàn nghe vậy, liền có đôi phần khựng lại. Nhưng hắn cũng không muốn bỏ qua cơ hội gian manh này, liền ghẹo lại cô.
" Tôi không chắc là chỉ tắm không với nhóc đâu đấy.",- Hắn nhìn cô, cười gian manh.
Tiểu Bạch Thỏ kia vẫn chưa hiểu mình đang tự đẩy bản thân vào miệng sói. Từ nhỏ tới giờ, trong suy nghĩ của xoi thì chú luôn là người dịu dàng, đối tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-tu-nho/2688012/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.