Khi Lãnh Tư Hàn và Bạch Vi trở về biệt thự, cũng đã là hơn 9 giờ tối, Tiểu Bạch Thỏ buồn ngủ quá nên đã ngủ gật ở trên xe luôn. Dù từ hôm qua tới giờ cô cũng đã ngủ khá ít vì chuẩn bị cho bài kiểm tra rồi.
Chiếc ô tô dừng lại trong sân nhà, Tiểu Bạch Thỏ bây giờ vẫn còn say giấc, cái miệng nhỉ còn chóp chép có vẻ đang mơ thấy đồ ăn.
Lãnh Tư Hàn nhìn cô ngủ ngon như vậy cũng không lỡ gọi cô dậy. Sau khi giúp cô đem chậu hoa vào một chỗ thích hợp trong nhà, hắn lái xe vào trong gaara, rồi mới dịu dàng bế cô lên phòng.
Lên tới phòng ngủ vì sợ Tiểu Bạch Thỏ bị ánh đền làm thức giấc nên hắn cũng không bật điện, trực tiếp bế cô lên giường và đặt xuống, còn giúp cô cởi chiếc áo khoác kia ra rồi mới đứng dậy.
Người hắn bây giờ hơi cúi xuống, đủ gần để có thể nhìn ngắm gương mặt của cô khi còn say giấc, nhìn thật yên bình. Lúc này chỗ lưng vừa bị Lãnh lão gia dùng gậy đánh mới cảm thấy có chút đau rát, Lãnh Tư Hàn định đi xuống dưới nhà lấy túi đá chườm tạm thì một bàn tay nhỏ giữ lấy bàn tay hắn.
" Tiểu Bạch Thỏ, có chuyện gì sao?"
" Ấm thật đó…"
Lãnh Tư Hàn thấy hai mắt cô nhóc vẫn nhắm nghiền, cái miệng vẫn chóp chép nói mớ. Không lẽ mơ mà cũng mơ thấy nắm tay hắn sao?
Bạch Vi kéo tay hắn lại gần bờ môi đỏ mọng của cô, vẻ ngửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-tu-nho/2687947/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.