“BỤP!”
“Lãnh Tư Hàn, chú là tên khốn nạn!”
Lãnh Tư Hàn bị đấm bất ngờ không đứng vững được, lùi vài bước về phía sau, lấy tay lau vết máu trên mặt mình.
" Nhóc làm cái trò gì vậy hả? Sao lại đấm tôi?"
" Tại sao tôi đấm chú hả? Tôi nghĩ chú phải hiểu rõ nhất chứ? Cái tên sở khanh khốn nạn này?"
" Cái tên nhóc này, mau tránh ra coi!"
Lãnh Tư Hàn bây giờ đang rất lo cho Tiểu Bạch Thỏ vẫn đang nằm ở đằng kia, chẳng còn mấy hơi để chấp nhặt cái tên Nhất Trí Dương này. Hắn dùng một lực mạnh, kéo Nhất Trí Dương sang một bên, mau chóng chạy lại chỗ Bạch Vi bây giờ rơi vào hôn mê.
Hắn quỳ xuống dưới nền bê tông, cả người ướt sũng, đôi tay lớn của người đàn ông run rẩy ôm lấy cô gái nhỏ.
" Bạch Vi, em mau tỉnh dậy đi, đừng làm tôi sợ…"
" Xem ra chú còn lương tâm ghê nhỉ? Một tay ôm hôn người phụ nữ khác, một tay còn muốn giữ cậu ấy bên cạnh, đúng là cái đồ bắt cá hai tay không biết xấu hổ!"
Nhất Trí Dương một lần nữa định là lên, kéo chiếc áo của hắn ngược lại, dụng nhả thêm một cú đấm nữa thì có một vòng tay ôm cậu lại từ phía sau.
" Trí Dương, cậu mau dừng lại đi. Bây giờ cậu có đánh chú ấy thì cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì cả đâu, dừng lại đi."
Đường Hoa sợ lại tiếp tục xảy ra xô xát, liền vội vàng bỏ chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-tu-nho/2687945/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.