Ở trong một quá cà phê lọ.
Bạch Vũ đang ngồi cùng với Đỗ Tu Nhi, có vẻ đang nói về một chuyện gì đó quan trọng.
" Tôi đã tìm được tung tích được con gái của ông rồi, cô ấy đang ở trong thành phố này."
Đỗ Tu Nhi đẩy ra một bức ảnh được chụp lén từ đằng xa, như nhìn không rõ mặt. Cô gái trong hình mặc bộ đồng phục cấp 3, còn đi chung với hai người bạn.
" Đây chính là cô ấy."
" Một tấm hình không rõ gương mặt như vậy, làm sao tôi có thể tin đây?"
" Gần đây kí ức của ông đang dần phục hôi đúng chứ? Vậy ông có thể nhớ được chi tiết đặc trưng nào của con gái mình không?"
" Con bé…có một vết bớt mờ ở trên vai."- Bạch Vũ ngẫm nghĩ một hồi, cố nhớ lạo những mảnh kí ức gần đây.
" Nếu ông giúp tôi chuyện này, tôi sẽ cho ông gặp trực tiếp con gái của mình để đoàn tụ. Nếu ông thất bại…"
" Cô muốn làm gì?"
" Tôi sẽ khiến ông và cô ta, mãi mãi không thể gặp lại."- Đỗ Tu Nhi đưa ra tấm hình chụp cô gái vừa nãy đang nằm giữ vũng máu, trời thì mưa tầm tã, bên cạnh còn là hai người bạn kia.
" Được…tôi sẽ làm…"-Bạch Vũ thấy bức ảnh đó thì hốt hoảng đồng ý ngay. Dù chỉ là một cơ hội nhỏ nhất để tìm và gặp lại con gái, ông cũng muốn thử. Nếu như sai sót, ông có thể mất đi cơ hội để gặp lại con bé, cơ hội để bù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-tu-nho/2687936/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.