"Khi nãy chẳng phải muốn chăm sóc đặc biệt sao? Không cần nữa à?"
Lạc Kỳ nhún vai, cong môi cười nói.
"Tùy anh thôi!"
Cô không nghĩ rằng mình lại dùng chuyện đó ra để đánh lạc hướng Vi Vũ. Biết rõ anh cuồng bạo như vậy, lần trước suýt nữa thì đã nằm liệt giường rồi. Cũng may lần đó cô không đến phim trường, nếu không ai cũng nhìn ra được cô đi hai hàng sẽ khó coi đến mức nào.
Vi Vũ đặt ly rượu xuống, sau đó bất ngờ tiến tới rất nhanh như hổ vồ mồi mà áp cô ngã xuống giường. Tay anh giữ lấy cổ tay cô, đôi mắt màu đen thẫm ấy quét qua một lượt rồi dừng lại ở chóp mũi. Anh trầm giọng hỏi.
"Có biết chơi đùa với tôi như vậy sẽ có hậu quả gì không?"
Lạc Kỳ im lặng, ngắm nhìn khuôn mặt điển trai không góc chết của Vi Vũ. Cô thật sự thích gương mặt này, thích sóng mũi cao thẳng tắp, xương hàm rõ rệt, đôi lông mày rậm như dáng núi hùng vĩ này. Anh luồng tay vào váy của cô, sau đó lại nắm được dây quần lót.
"Ngày mai dự tiệc ra mắt phim phải không?"
Anh vừa hòi vừa cúi đầu, chóp mũi chạm lên xương quai xanh của cô, hơi thở đều đều phả vào.
Lạc Kỳ gật đầu. Vi Vũ lại nói.
"Mặc sườn xám đi! Rất hợp với dáng em!"
Vi Vũ từ từ kéo quần lót của cô xuống, không nhanh không chậm khiến cô ngượng đến mức muốn cự tuyệt. Nhưng cô chỉ vừa nhón người lên, anh đã phủ xuống mà hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-3-ma-cham-moi-ke/2946555/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.