Căn nhà này bên trong chủ yếu có 3 màu: xám, trắng và đen. Quả thực khi chúng kết hợp lại với nhau, không gian trong nhà sẽ trở nên sang trọng rất nhiều.
Lạc Kỳ vừa bước đến bên cửa sổ hóng gió, eo đã được Vi Vũ ôm gọn. Anh hôn lên vai trần của cô, cảm giác ấm áp từ phía sau bao bọc thân thể nhỏ nhắn.
"Thích không?"
Cô cảm thấy câu hỏi này của anh khá mơ hồ, nên cũng chưa biết phải trả lời sao cho hợp lý. Cửa sổ căn nhà bên kia chính là nơi mà Vu Vi Khởi đang ở. Mấy ngày trước anh ta cũng vừa phát hiện ra, căn nhà đối diện mình có chút bất thường, nhưng vẫn không nhìn ra được người ở bên đây là anh. Vi Vũ nói khẽ vào tai của Lạc Kỳ, hơi thở trầm xuống như đang khơi nguồn dục vọng.
"Còn nhớ lần trước tôi bảo, đã tìm được chỗ để ăn em không?"
Cô xấu hổ xoay người lại đối mặt với anh, nhìn lướt qua vai anh một cái rồi nói.
"Anh kìm chế một chút đi! Bị thương còn chưa lành, ăn với uống cái gì?"
Mặt của cô thoáng đã ửng hồng trông vô cùng thu hút. Vi Vũ đột nhiên luồng tay xuống đùi rồi bế cô ngồi lên thành cửa sổ. Trong phòng khách chỉ bật một cái đèn ngủ màu trắng sáng, khác với không gian rực rỡ đèn hoa bên ngoài. Váy của Lạc Kỳ bị vén lên ngang hông, khác gì đã để lộ ra đoá hoa yêu kiều, diễm lệ.
Lạc Kỳ lúc này mặt trắng bệch như tờ giấy, kinh hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-3-ma-cham-moi-ke/2946527/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.