"Vi Vũ! Anh thật là... Ưm..."
Anh không để cho cô nói hết lời, nôn nóng muốn lâm trận ngay tại phòng khách này. Lạc Kỳ ngửa cổ ra nằm trên ghế sô pha, hai tay run run bám vào người anh, nhìn chân mình bị anh nâng lên cao. Cô không có cách nào ngăn cản, càng không thể ngăn được sự cuồng nhiệt đến nóng bỏng này.
Vi Vũ cởi áo ra, trên thân thể là những múi thịt săn chắc, rắn rỏi. Phía bên ngực trái của anh, có một vết sẹo dài bằng gang tay của một đứa trẻ lên 3. Cô bất giác cảm thấy có chút chạnh lòng, nhưng suy nghĩ này cũng chỉ được vài giây.
"A..."
Anh chầm chậm đi vào, khai phá nơi sâu thẳm nhất trong cơ thể của cô, đắm chìm vào đó. Cảm giác này vừa khoái lạc vừa có chút đau đớn, làm da đầu anh tê rần từng cơn rít lên.
"Kỳ Kỳ! Đừng kẹp anh!"
Cô lắc đầu, hai mắt rưng rưng như mặt hồ long lanh nước. Vi Vũ chật vật di chuyển, vì cơ thể này quá đỗi ngọt ngào và khít chặt, cứ quấn lấy anh không chịu thả lỏng ra. Chân của Lạc Kỳ bị kéo căng ra hết mức có thể, lưng dựa vào ghế bất giác có thể nhìn được chỗ mà cả hai đang giao hợp.
Lạc Kỳ ngượng ngùng quay mặt nhìn đi nơi khác, lại bị Vi Vũ trêu chọc cúi người xuống thấp một chút, lại đi vào sâu hơn một chút.
"Ưm... Sâu lắm... Không... Được..."
Anh hôn lên vầng trán đã ướt mồ hôi của cô, dáng vẻ vừa uy mãnh lại vừa vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-nuoi-3-ma-cham-moi-ke/2946465/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.